» Chương 3184: Tai bay vạ gió

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 6, 2025

Vô số kiếm ý như nước sông khuấy động, gào thét, cuồn cuộn lao nhanh, phóng lên tận trời. Toàn bộ Đại Tạp hà gầm hét. Vô số kiếm ý xung kích vào bờ sông, từng đạo tóe lên, tựa như nước sông dâng trào, điên cuồng ập vào bờ.

Lữ Thiếu Khanh thân hình chớp động, vội vàng lùi lại thật xa mới tránh khỏi những kiếm ý đáng sợ này. Hắn nhìn toàn bộ Đại Tạp hà đang bạo động, nhịn không được chửi mẹ: “Mã đức, điên rồi…”

Vô số kiếm ý, từng đạo từng đạo, dày đặc, nhiều vô số kể, phảng phất hội tụ tất cả kiếm ý giữa thiên địa. Mỗi một đạo uy lực đều có thể sánh ngang một kích của Tiên Đế. Một khi chúng bạo động, ai có thể ngăn cản được? Cảm nhận cỗ áp lực to lớn kia, Lữ Thiếu Khanh có thể khẳng định, ngay cả Tiên Đế cũng không ngăn cản nổi.

Lữ Thiếu Khanh trừng mắt, lo lắng nhìn về phía phương hướng của Kế Ngôn. Nhưng lúc này kiếm ý quét sạch, đã sớm bao vây vị trí của Kế Ngôn, căn bản không nhìn thấy bất kỳ tình huống nào.

Ông!

Âm thanh kiếm ý càng lúc càng vang dội, va chạm vào nhau, như bọt nước tung tóe, càng lúc càng bắn cao hơn. Ngàn dặm, vạn dặm, ngàn vạn dặm, ức vạn dặm, chiều cao và độ rộng vẫn luôn khuếch trương. Lữ Thiếu Khanh cũng bị buộc phải lùi lại, mãi cho đến khi chạm vào bình chướng vô hình phía sau, không còn đường lùi nữa.

Đối mặt với kiếm ý đang ập tới từ phía đối diện, Lữ Thiếu Khanh sắc mặt biến đổi lớn. Lại một lần tai bay vạ gió. Ta bất quá chỉ đứng cạnh xem kịch mà thôi. Không may a! Lữ Thiếu Khanh khóc không ra nước mắt.

Kiếm ý ập tới giống như sóng thần nơi bờ biển, mang theo sức mạnh hủy diệt gào thét lao đến. Lữ Thiếu Khanh không còn cách nào khác, chỉ có thể cắn răng ngăn cản. Mặc Quân kiếm xuất hiện trong tay, hắn hung hăng một kiếm vỗ tới.

Cả hai va chạm, kiếm ý ập đến trước mặt bị đánh bật ra. Nhưng cũng chỉ là chém ra một điểm, tựa như một lỗ hổng nhỏ. Ngay sau đó, lỗ hổng nhỏ liền được lấp đầy, vẫn như cũ mãnh liệt ập đến, không chút dừng lại.

Kiếm ý của Lữ Thiếu Khanh bị thôn phệ sạch sẽ. Hắn không kịp ra chiêu lần thứ hai, liền bị kiếm ý thôn phệ.

“Phốc!”

Trong nháy mắt, thân thể Lữ Thiếu Khanh bị đâm đến thủng trăm ngàn lỗ, tiên huyết phun ra như suối. Đến cả Tinh Nguyệt Tiên Vương cấm cũng không thể dùng được. Vừa mới xuất ra, liền bị kiếm ý đánh tan. Tựa như đập nước vội vàng đắp lên, trước mặt hồng thủy cuồn cuộn mãnh liệt, chẳng thể phát huy nửa điểm tác dụng, bị cuốn trôi tan tác.

Thân thể Lữ Thiếu Khanh bị quăng lên cao, sau đó va chạm mạnh vào bình chướng vô hình phía sau. Kiếm ý từ khắp nơi, từng đợt nối từng đợt, ào ạt công kích hắn.

Lạnh lẽo, sắc bén, tê liệt, đau đớn… các loại cảm giác cùng lúc đánh tới. Lữ Thiếu Khanh thổ huyết: “Móa, còn mang theo buff nữa!”

Tựa như kiếm ý bạo liệt của hắn, tựa như kiếm ý sắc bén của Kế Ngôn, kiếm ý ập tới mỗi loại đều không giống nhau, mang theo quy tắc cũng không giống nhau. Có kiếm ý âm trầm, có kiếm ý sắc bén vô song, có kiếm ý tê liệt mất cảm giác, v.v.

Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, phong, hỏa, lôi, điện, hàn băng… Những kiếm ý này mang quy tắc đều là bản nguyên của vạn vật thế gian. Mỗi một đạo đều là đại đạo cơ bản nhất của thiên địa. Hiểu thấu bất luận loại nào trong số đó đều có thể đạt đến đỉnh phong đại đạo, trở thành tồn tại cường đại nhất giữa thiên địa.

Thân thể Lữ Thiếu Khanh dưới sự xung kích của các loại kiếm ý, trở nên tan nát, máu me đầm đìa. Hắn cảm thấy mình như bị một thế giới trấn áp, ép đến không thở nổi, cả người mơ hồ, ý thức đã bắt đầu lu mờ.

Muốn tận số rồi sao?

Lữ Thiếu Khanh trong lòng nảy sinh ý niệm như vậy. Nhưng rất nhanh, đau đớn kịch liệt khiến hắn hơi thanh tỉnh. Cảm giác được tình trạng thê thảm của mình, Lữ Thiếu Khanh biết rõ nếu tiếp tục như vậy, hắn sẽ rất nhanh bị những kiếm ý này nghiền nát, không còn sót lại chút cặn.

Nhất định phải làm chút gì!

Lữ Thiếu Khanh cắn răng, đồng thời cũng hạ quyết tâm trong lòng. Mình cũng là kiếm tu, bị kiếm ý giết chết, truyền ra còn có mặt mũi gặp ai? Cho dù chết, cũng phải cùng chúng đồng quy vu tận.

Đã toàn bộ thế giới này đến khi phụ chính mình đúng không, chính mình cũng có một cái thế giới, xem ai khi dễ ai? Lữ Thiếu Khanh hạ quyết tâm, quyết định liều mạng. Giờ khắc này không liều, chờ chết đi!

Lữ Thiếu Khanh gầm nhẹ một tiếng, chủ động mở ra thế giới của mình. Không gian xung quanh nổi lên những gợn sóng nhàn nhạt. Mặt hồ tĩnh lặng bị phá vỡ, những gợn sóng nhàn nhạt khuếch tán ra xung quanh.

“Hô…”

Vô số kiếm ý trong khoảnh khắc biến mất. Phảng phất như trên mặt chỉ có chút gợn sóng lăn tăn, nhưng phía dưới lại là một vòng xoáy sâu không lường được, nuốt chửng vô số kiếm ý.

Kiếm ý xung quanh bị thôn phệ, Lữ Thiếu Khanh cảm giác áp lực giảm đi rất nhiều, sắc mặt dễ nhìn hơn không ít. Bất quá rất nhanh, sắc mặt hắn lại trở nên khó coi. Hắn “phốc” một ngụm tiên huyết phun ra. Sắc mặt đỏ bừng, cảm thấy vô cùng khó chịu.

Kiếm ý bị hắn thôn phệ vào trong thế giới lại một lần nữa trở nên bạo động. Ở bên ngoài, kiếm ý bạo động không cách nào lưu lại nửa điểm vết tích. Nhưng ở trong thế giới của hắn, nó đã cắt xẻ thế giới của hắn thành từng mảnh, vết nứt không gian không ngừng xuất hiện.

Thế giới chịu tổn thương, Lữ Thiếu Khanh tự nhiên cũng bị hao tổn theo, tiên huyết từng ngụm từng ngụm phun ra. Khí tức yếu đi, lực lượng trong cơ thể xói mòn.

Móa!

Lữ Thiếu Khanh giận dữ. Vào rồi mà còn kiêu ngạo đến thế ư? Lữ Thiếu Khanh ý thức tiến vào trong thế giới, dự định hảo hảo thu thập những kiếm ý ghê tởm này.

“Ầm ầm…”

Điện chớp đen trắng giáng xuống, hóa thành đầy trời thiểm điện chém thẳng vào những kiếm ý này. Những kiếm ý này cũng không sợ hãi, xông lên trời, va chạm dữ dội với thiểm điện.

Đệ Nhất Quang Tự và Đệ Nhất Ám Liệt khắc chế tất thảy. Những kiếm ý kia rất nhanh liền bị đánh cho tan tác. Sức mạnh của chúng không đủ để đối kháng với thiểm điện đen trắng.

Rất nhanh, chúng liền hội tụ lại một chỗ, hóa thành một cơn bão tố hướng phía trung tâm thế giới của Lữ Thiếu Khanh đánh tới. Dọc đường đi qua, thiên địa băng liệt, từng mảng lớn khe nứt xuất hiện.

“Ta dựa vào!”

Lữ Thiếu Khanh quá sợ hãi, đến cả cái lũ hỗn đản này cũng muốn ra tay với Sinh Mệnh Chi Thụ của mình sao? Tốc độ kiếm ý rất nhanh, rất nhanh liền gào thét lao đến.

Ngay tại lúc Lữ Thiếu Khanh đang đau đầu, trên bầu trời bỗng nhiên bắn xuống một đạo quang mang. Giữa thiên địa mơ hồ vang lên một tiếng long ngâm. Cơn bão tố kiếm ý đang gào thét như bị giam cầm, dừng lại bất động mặc cho thiểm điện đen trắng thôn phệ chúng…

Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Bảng Xếp Hạng

Chương 3428: Hắc ám nanh vuốt, Loan Sĩ

Chương 3427: Hư hư thực thực Lữ Thiếu Khanh manh mối

Chương 3426: Lại là cố ý sao?