» Chương 3199: Lửa nhỏ đem thăng cấp đại hỏa sơn

Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 6, 2025

Trong vô tận luồng điện đen trắng, một Thần Điểu như từ trong hỗn độn đản sinh, giáng lâm giữa thiên địa.

Thần Điểu bay lượn, thiểm điện khắp trời quanh quẩn. Hai cánh chấn động, khiến thiên địa rung chuyển.

Bạo liệt kiếm ý hóa thành luồng điện đen trắng, tứ ngược khắp đại địa. Vô số phong mang kiếm ý trong tia chớp đen bị quét sạch.

Sinh Mệnh Chi Thụ lay động, lực lượng vô hình bị nó hấp thu, thôn phệ. Sắc mặt Lữ Thiếu Khanh hồng hào trở lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Đồ án Âm Dương trong mắt Lữ Thiếu Khanh chuyển động, Thần Điểu phát ra một tiếng kêu lớn, lao thẳng lên bầu trời. Nơi đó, vô hình kiếm ý thực chất hóa, hình thành một khối. Kiếm ý phô thiên cái địa chính là từ đó bạo phát ra.

Thần Điểu giáng lâm, hung hăng đâm tới. Luồng điện đen trắng rơi xuống, từng đạo oanh kích.

Tựa hồ cảm nhận được nguy hiểm, phong mang kiếm ý bạo phát mạnh mẽ hơn, càng thêm mãnh liệt, hình thành phong bạo, nghiền nát tất thảy xung quanh.

Vô số kiếm ý rơi xuống, như một đôi bàn tay khổng lồ, tê liệt thiên địa. Vô số khe hở hư không xuất hiện; đại địa chấn động, từng đạo khe nứt liên tiếp xuất hiện.

Cả thế giới dưới sự công kích trở nên lung lay sắp đổ, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Đôi mắt Thần Điểu lộ ra vẻ băng lãnh hờ hững. Hai cánh chấn động, bạo liệt kiếm ý giống Liệt Hỏa Phần Thiên, đốt cháy vạn vật thế gian.

Kiếm ý dù phong mang, nhưng trước bạo liệt kiếm ý, cuối cùng cũng không nổi lên được nửa điểm sóng gió, nhao nhao biến mất.

“Hưu!”

Cuối cùng, Thần Điểu rơi xuống, mở miệng ra, thôn phệ kiếm ý còn sót lại. Vô tận luồng điện đen trắng theo sát phía sau, phá hủy và tịnh hóa.

Sau tiếng oanh minh, thiên địa trở nên vô cùng yên tĩnh.

Đồ án Âm Dương trong mắt Lữ Thiếu Khanh từ từ biến mất, ánh mắt cuối cùng cũng khôi phục vẻ thanh tĩnh.

Thần sắc Lữ Thiếu Khanh nghiêm túc, ánh mắt sắc bén, liếc nhìn thiên địa, bễ nghễ tất thảy.

Cuối cùng, hắn ngồi phịch xuống, rồi dứt khoát nằm hẳn trên mặt đất, thở hổn hển: “Đau, đau chết mất…”

Mặt đất khô cằn, khe nứt giăng khắp nơi, cả thế giới một mảnh hỗn độn. Mặc dù đã đánh bại đạo kiếm ý này, nhưng hắn cũng phải trả cái giá cực lớn.

Thế giới của hắn bị hủy hoại đến bảy tám phần. Cỗ kiếm ý của Tiên Đế kia quá mức phong mang, khiến hắn bế tắc, bị cắt chém đến thất linh bát lạc.

Ngay cả Sinh Mệnh Chi Thụ cũng chịu tổn thương. Trước đó khi bị tự bạo, cũng chưa từng bị thương nặng đến mức này.

Hắn hiện tại có thể nói là gần như phế bỏ, muốn khôi phục thì không biết đến bao giờ.

“Thật sự là tệ hại mà…”

Lữ Thiếu Khanh thở phì phò, cắn răng, khóc không ra nước mắt.

Vốn hắn định thu thập lại cỗ kiếm ý Tiên Đế lưu lại, để ngày sau khi giao đấu, trực tiếp rút ra nện vào mặt đối phương. Kiếm ý của Tiên Đế đủ để đối phương “uống một bình”. Cho dù là Tiên Đế cũng như vậy.

Nhưng mà, lý tưởng rất đầy đặn, hiện thực lại rất tàn khốc. Suýt chút nữa tự mình chơi chết mình.

“Quả nhiên, Tiên Đế cũng chẳng phải loại lương thiện gì.”

Lữ Thiếu Khanh nghiến răng, buồn bực tự kiểm điểm bản thân: “Vẫn là quá tự đại. Cứ cho rằng có được Đệ Nhất Quang Tự cùng Đệ Nhất Ám Liệt thì có thể ngang tàng.”

“Tiên Đế à, cho dù đã qua vô số năm tháng, kiếm ý đã suy giảm, biến chất, vẫn như cũ là kiếm ý của Tiên Đế, không thể khinh thường…”

“Về sau phải nhờ sư huynh giúp đỡ một chút, đánh cho gần chết mới được.”

“Không thì rất dễ dàng tự hành giày vò đến chết.”

Sau khi kiểm điểm, Lữ Thiếu Khanh đứng lên, vẫy tay. Thần Điểu màu đen đang xoay quanh trên bầu trời liền hạ xuống, thân hình thu nhỏ, đậu vào lòng bàn tay Lữ Thiếu Khanh.

Như một chú chim non, đầu nhẹ nhàng cọ cọ tay Lữ Thiếu Khanh. Linh tính mười phần.

Đây chính là kiếm ý của hắn. Đã tiến thêm một bước.

Trước đây, nó như một đám lửa, sau khi hóa hình cũng hồng rực như lửa. Giờ đây đã khác biệt, đã từ ngoại phóng chuyển thành nội liễm. Màu sắc cũng thay đổi thành đen, không cách nào nhìn ra được sự bạo liệt của nó từ bên ngoài.

Nhưng bên trong, nó vẫn như cũ bạo liệt như lửa, phảng phất ẩn chứa một mặt trời, một khi phóng thích, nhất định có thể đốt cháy tất thảy thành tro tàn.

Tựa như kiếm ý của Kế Ngôn, sau khi đột phá, sẽ trở nên càng thêm sắc bén. Kiếm ý của Lữ Thiếu Khanh thì giống như một mồi lửa. Hiện tại sau khi đột phá, tựa như được thêm nhiên liệu vào bên trong, thiêu đốt càng thêm dữ dội, nhiệt độ càng trở nên cực nóng kinh khủng.

Lữ Thiếu Khanh nắm chặt tay, kiếm ý trong tay biến mất. Hắn lẩm bẩm: “Cảm giác như lửa nhỏ thăng cấp thành đại hỏa sơn vậy…”

Kiếm ý của mình được thăng cấp một bậc, cũng không phải là không có thu hoạch.

“Ai, đáng tiếc, nếu cỗ Tiên Đế kiếm ý kia có thể thu phục, để bản thân sử dụng thì tốt biết mấy…”

Lữ Thiếu Khanh lắc đầu, cảm thấy đau lòng vì lãng phí.

Ngay khi Lữ Thiếu Khanh vừa dứt lời, thiên địa vốn đã bình tĩnh bỗng nhiên nổi gió.

“Hô…”

Giữa thiên địa bỗng nhiên nổi lên trận gió lớn, thổi khiến thiên địa rung chuyển ầm ầm. Tóc dài Lữ Thiếu Khanh bay múa, quần áo phần phật.

“Keng!”

Trong tiếng gió “hô hô”, truyền ra một tiếng kim thiết va chạm thanh thúy, vang vọng.

Lữ Thiếu Khanh kinh hãi. Kiếm ý vốn đã biến mất đột nhiên lại xuất hiện, một lần nữa bao phủ thế giới của hắn.

Lữ Thiếu Khanh không dám cử động dù chỉ một chút. Khác với trước đó, hắn cảm nhận được một cỗ tử vong khí tức. Trực giác nói cho hắn biết, một khi khẽ động, hắn sẽ bị đâm xuyên, hình thần câu diệt, không còn tồn tại.

Lữ Thiếu Khanh tê dại cả người. Đây là chuyện gì?

Kiếm ý của Tiên Đế mạnh đến không hợp thói thường. Đã biến mất rồi, còn có thể xuất hiện lại sao?

Dục hỏa trùng sinh sao? Hơn nữa, dường như còn cường đại hơn lúc nãy.

Lữ Thiếu Khanh không dám động, chỉ có thể thầm kêu khổ trong lòng. Không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.

Ngay khi Lữ Thiếu Khanh đang phiền muộn, không biết chuyện gì đang xảy ra, kiếm ý khắp trời bắt đầu chuyển động. Chúng theo gió cuộn lên, cuối cùng hội tụ tại một nơi nào đó trên bầu trời.

Vô hình kiếm ý một lần nữa từ từ thực chất hóa. Lần này chúng cũng không hóa hình thành Thần Long hay thần kiếm. Mà là một hình người.

Từ hư biến thực, chậm rãi thành hình, phảng phất từng bước từng bước đi ra từ hư không.

Càng đi càng gần, mê vụ dần dần tiêu tán. Cuối cùng, một đạo bóng người xuất hiện trước mặt Lữ Thiếu Khanh…

Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Bảng Xếp Hạng

Chương 3425: Thiên đạo thương, tìm tới

Chương 3424: Trong bóng tối chìm nổi

Chương 3423: Một chiêu miểu sát