» Q.3 Chương 815: Bức bách vào Dị địa

Cầu Ma - Cập nhật ngày April 29, 2025

Nhân Tinh hạ xuống được hơn nửa, mấy trăm cổ kiếm đồng vây quanh bát phương trong tinh không, cầu vồng gào thét trên màn trời Tu Chân tinh, thiên la địa võng sắp giăng, lúc này đây, tất cả Chân Vệ trú đóng tại Thần Nguyên phế địa thuộc Âm Thánh Chân Giới đều xuất động, còn mời đến hai vị cung phụng cảnh giới Kiếp Nguyệt, hiển nhiên, tâm muốn diệt sát Tô Minh đã mãnh liệt đến cực điểm.

“Còn mười hơi thở nữa, Nhân Tinh sẽ hạ xuống hoàn toàn, sau mười hơi thở, ngươi dù có thể na di cũng không cách nào thi triển chút nào!” Trong tinh không, trên một thanh cổ kiếm đồng khổng lồ hơn hẳn, vị đạo nhân có ấn ký hỏa diễm ở mi tâm đứng ở mũi kiếm, toàn thân tỏa ra Liệt Hỏa vô hình, chằm chằm vào Tu Chân tinh cách đó không xa.

“Dù cho ngươi bây giờ lựa chọn na di, cũng không thay đổi được kết cục, vô luận ngươi na di đến địa phương nào, chúng ta cũng có thể trong nháy mắt đuổi kịp.” Vị đạo nhân cười lạnh.

Tinh không đóng băng, âm thanh răng rắc kịch liệt khuếch tán, trên Tu Chân tinh này, theo âm thanh bình tĩnh của Tô Minh lộ ra ý quyết đoán, Xích Hỏa Hầu cắn răng, hắn không nói gì nữa, mà ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, toàn thân sóng gợn điên cuồng lan ra.

Sóng gợn này quét ngang bát phương, bao phủ thẳng Tô Minh và Trụi Lông Hạc, trong chớp mắt mấy cầu vồng trên không trung đến gần, hư vô bốn phía truyền đến tiếng nổ vang kịch liệt.

Âm thanh ầm ầm kinh thiên động địa vang vọng, trong chớp mắt trước khi Nhân Tinh hạ xuống, trong khắc thiên la địa võng sắp hình thành này, thân ảnh Xích Hỏa Hầu biến mất, kể cả Tô Minh và Trụi Lông Hạc, đều trong chớp mắt dung nhập vào sóng gợn, na di đi.

Tô Minh biến mất, không khiến thần sắc các Chân Vệ đang bay tới trên bầu trời có chút nào biến hóa, phảng phất bọn họ đã sớm dự đoán được điểm này, gần như trong khoảnh khắc Tô Minh na di đi, Nhân Tinh hoàn toàn hạ xuống trong tinh không, từng trận cường quang quét qua, tất cả Chân Vệ, tất cả cổ kiếm đồng, đều trong tích tắc biến mất.

Trong ngoài Tu Chân tinh này, bây giờ không có chút nào Chân Vệ tồn tại, phảng phất tất cả lúc trước đều là hư ảo vậy.

Tây Hoàn Tinh Vực. Có một nơi đặc biệt, nơi này tồn tại vô số khe hở không gian vỡ vụn, những khe hở này quanh năm thổi ra gió âm hàn, gió này nức nở nghẹn ngào, vì khe hở rất nhiều, nên dưới sự lượn lờ của gió, khiến tầm mắt đều bị vặn vẹo mơ hồ.

Gió nơi này không mạnh, thậm chí dù là một tu sĩ Địa Cảnh, chỉ cần cẩn thận một chút, cũng có thể bình yên vô sự trong gió này, nhưng là, khu vực nhìn như không có nguy hiểm này, lại là một trong những Dị Địa khiến tất cả tu sĩ trong toàn bộ Tây Hoàn Tinh Vực, thậm chí toàn bộ Thần Nguyên phế địa dừng chân, hiếm có kẻ dám xông vào!

Tây Hoàn Tinh Vực, Dị Địa!

Gió nơi này không có nguy hiểm, vì nơi này chỉ là lối vào mà thôi, tất cả lối vào Dị Địa, đều không tồn tại quá nhiều hiểm ác. Chỉ khi nào bước vào bất kỳ một khe hở nào trong vô số khe hở, nguy cơ đều hạ xuống.

Những khe hở này, toàn bộ đều có sẵn lực lượng truyền tống, bất kỳ sinh mạng nào chỉ cần bước vào trong đó, đều bị lập tức truyền tống tiến vào trong Dị Địa. Nguy cơ thực sự, sau khi bị truyền tống đến Dị Địa, sẽ trở thành ác mộng.

Giờ này khắc này, bên ngoài khu vực này, sóng gợn tinh không xuất hiện giữa không trung, kịch liệt khuếch tán, thân ảnh Tô Minh ngưng tụ biến ảo hiện ra, chỉ có mình hắn. Không có Trụi Lông Hạc, không có Xích Hỏa Hầu.

Trụi Lông Hạc bị Tô Minh mang đi, Xích Hỏa Hầu… trong lần na di này, đã dùng hết toàn lực, rơi vào ngủ say. Dù sao lần na di này không giống dĩ vãng, đó là được triển khai dưới sự tập trung của mắt Kiếp Dương. Lực tiêu hao vượt xa nhiều.

Xích Hỏa Hầu đang ngủ say, hóa thành một đồ đằng, khắc trên cánh tay phải Tô Minh, ảm đạm mang theo một tia sinh cơ, cần một ít thời gian tu dưỡng sau, mới có thể khôi phục.

Tô Minh vừa mới hiện thân, hắn không chút do dự bước về phía trước Dị Địa, thân ảnh hắn như cầu vồng, lập tức bay nhanh, gần như trong khoảnh khắc Tô Minh hiện thân bay nhanh, đột nhiên, bên ngoài Dị Địa này, bốn phía vị trí Tô Minh mới xuất hiện, tinh không kịch liệt nổ vang.

Theo âm thanh nổ vang quanh quẩn, trong tinh không xuất hiện một hình dáng cực lớn, hình dáng nó như chiếc thang bị vặn vẹo, chính là Nhân Tinh! Sau khi đã khóa chặt Tô Minh, Tô Minh ở đâu, nó cũng có thể trong nháy mắt na di đuổi kịp.

Đồng thời Nhân Tinh xuất hiện, trong tinh không bên ngoài Dị Địa, từng thanh cổ kiếm đồng khổng lồ trong khoảnh khắc biến ảo, có đến mấy trăm thanh, đồng thời xuất hiện, càng có vô số cầu vồng ở bốn phía thân ảnh theo đó hiển lộ.

“Dị Địa! Nơi này là… Tây Hoàn Dị Địa!”

“Chết tiệt, hắn lại na di đến nơi này, hắn muốn làm gì, biết rõ sẽ chết, nên muốn xông Dị Địa cầu một đường sinh cơ sao?”

“Dị Địa!” Từng thanh cổ kiếm đồng xuất hiện, trên đó vô số Chân Vệ đồng loạt đứng dậy, cất bước muốn đi ra khỏi đại kiếm trong khoảnh khắc, bọn họ thấy rõ bốn phía, càng là thấy được thân ảnh Tô Minh đang bay nhanh ở xa xa.

Trắc Long Thân cũng ở trong đám người, hắn chằm chằm vào Tô Minh phía trước, hai mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, Ly Hỏa ở bên cạnh càng có một vòng phức tạp trong mắt.

Cơ Vân Hải hai mắt co rút lại, loại triệu hoán u ám kia, trong khoảnh khắc này mãnh liệt đến cực hạn, khiến hắn gần như không khống chế được thân thể muốn mau chóng bay nhanh đi.

Sóng gợn tinh không theo sự xuất hiện của Âm Thánh Chân Vệ, kịch liệt quanh quẩn khuếch tán, càng có một vòng Thái Dương màu đen, biến ảo trong tinh không này, con mắt trên đó lóe lên, nhìn chằm chằm vào Tô Minh.

Bước chân Tô Minh dừng lại, hắn đột ngột xoay người, nhìn xem mấy trăm cổ kiếm khổng lồ kia, nhìn xem Nhân Tinh càng thêm hùng vĩ, còn có rất nhiều tu sĩ Chân Vệ, giờ phút này hắn đã xâm nhập vào trong gió nơi đây, thậm chí ở vị trí không đến ba trượng phía sau hắn, chính là nơi tồn tại một khe hở hư vô.

Từng cơn hấp lực không mạnh lắm truyền ra, khiến Tô Minh biết rõ ràng, những khe hở nơi đây, chính là từng lối vào để bước vào Dị Địa.

Hắn cuối cùng cũng thấy được ba người đứng ở vị trí trước nhất trên ba thanh đại kiếm, thấy được Đồng Tử và một cường giả khác không có dao động tu vi, nhưng lại khiến Tô Minh nhìn qua hai mắt đau đớn.

Hai người kia, tỏa ra loại uy áp vô hình kia, Tô Minh đã gặp qua!

Năm đó ở Âm Tử, ba cái hồn phong ấn trong cơ thể hắn, cũng là người cảnh giới này, đây là… tồn tại khủng bố cảnh giới Kiếp Nguyệt, hai người họ đứng ở đó, tinh không bốn phía phảng phất đều ngừng vận chuyển, đó là một loại cường đại khiến tâm thần Tô Minh rung động.

Ngoài hai người này ra, còn có thanh niên có đồ đằng hỏa diễm ở mi tâm trên đại kiếm ở giữa, ánh mắt thanh niên này nhìn về phía Tô Minh, lộ ra sát cơ mãnh liệt, Tô Minh chỉ nhìn nhau với hắn một cái, lại toàn thân lập tức xuất hiện cực nóng vô tận.

Lấy ba người này làm đầu, các Chân Vệ bốn phía có đến mấy vạn người, nhìn thấy nhiều người như vậy xuất động để diệt sát mình, trên mặt Tô Minh lộ ra nụ cười, nụ cười đó dần dần càng ngày càng thịnh, cho đến cuối cùng cười ha hả.

Hắn đang cười to, vì hắn nhìn thấy những Chân Vệ kia không ai dám bước vào khu vực lối vào không nguy hiểm này, chỉ tồn tại gió, vì hắn nhìn thấy kể cả hai cường giả khiến tâm thần Tô Minh rung động, thậm chí tu vi đều ngưng cố, cùng với thanh niên có đồ đằng hỏa diễm ở mi tâm, lông mày ba người này đang nhíu chặt.

Vì hắn càng cảm nhận được, kể cả ba người này, tất cả mọi người, chẳng những không dám bước vào nơi đây, thậm chí ngay cả dao động tu vi cũng khó mà đo lường không đến gần khu vực Dị Địa này, mà chỉ quanh quẩn ở bên ngoài.

Hắn cũng nhìn thấy Trắc Long Thân và Ly Hỏa thần sắc phức tạp, còn có Cơ Vân Hải đang nhìn chằm chằm mình ở một bên.

Một màn này, khiến Tô Minh biết rõ, mình đã thành công rồi, na di đến nơi Dị Địa, đây là một lần đánh bạc lớn của Tô Minh, hắn cũng không thể không đánh bạc, vừa rồi trên Tu Chân tinh kia, hắn dù có thể ẩn vào không gian vụn vỡ, nhưng nhục thể hắn nhất định diệt vong, Xích Hỏa Hầu cũng chắc chắn phải chết, Trụi Lông Hạc nơi đó dù có thần bí đến đâu, cũng chạy trời không khỏi nắng.

Là một mình mình, do đó khiến bạn bè bên cạnh phải trả cái giá như thế, dù cho Tô Minh đã vô tình, nhưng hắn vẫn không cách nào làm được điểm này, hơn nữa dù cho hắn ẩn giấu hồn, cũng khó thoát khỏi bị trấn áp, bị phong ấn, e là kiếp này khó có thể đi ra khỏi không gian vụn vỡ, một khi đi ra, như trước vẫn là chết.

Nếu đã như vậy, hắn quyết định đánh cược một lần, đi nơi Dị Địa khiến người ta biến sắc này, đi tìm một đường sinh cơ, đây chính là lựa chọn của hắn.

Trong tiếng cười to của Tô Minh, tất cả Chân Vệ bên ngoài Dị Địa, toàn bộ trầm mặc.

“Người của Âm Thánh Chân Giới trong Tứ Đại Chân Giới, mấy lần truy sát này, Mặc Mỗ thấy đều là các ngươi… Nếu Mặc Mỗ bước vào Dị Địa mà bất tử, chuyện này… luôn có ngày báo đáp!” Tiếng cười của Tô Minh lộ ra âm hàn vô tận, thân thể lùi lại vài bước, đứng ở mép khe hở.

“Các ngươi nếu có can đảm, có thể tiếp tục đuổi vào trong Dị Địa, tiếp tục đuổi giết Mặc Mỗ đi.” Ánh mắt Tô Minh lộ ra sát cơ, hắn ghi nhớ khuôn mặt của mỗi người ở đây, nhất là ba người mạnh nhất, trong khoảnh khắc nói câu nói này, Tô Minh bước chân về sau, thân thể hoàn toàn bước vào trong khe hở.

“Vào Dị Địa, như bước xuống Hoàng Tuyền, đừng nói là ngươi, dù là cảnh giới Kiếp Dương cũng hiếm có kẻ còn sống sót… Ngươi cũng không nguyện chết trong tay chúng ta, bước vào Dị Địa tự vận, cũng không phải không thể.” Người nói chuyện, là vị đạo nhân, hắn chằm chằm vào Tô Minh, nhàn nhạt mở miệng.

Lời nói này Tô Minh nghe được, hắn không nói gì, trước khi thân thể bị truyền tống biến mất, nhìn sâu vị đạo nhân một cái, cái nhìn này khiến tâm thần vị đạo nhân chấn động.

Hắn nhìn thấy trong ánh mắt Tô Minh, lộ ra một loại chấp nhất và kiên nghị mà hắn chưa từng gặp trên người nào khác, ánh mắt này cực kỳ mãnh liệt biểu đạt một tin tức, một lời Tô Minh cũng không nói ra miệng.

“Ta, nhất định sẽ trở về!”

Thân thể Tô Minh bỗng nhiên biến mất, khe hở kia như một cái miệng lớn, sau khi nuốt chửng Tô Minh, phảng phất đang cười nhạo mọi người, cũng giống như đang chờ đợi, sẽ có người tiếp tục tiến đến.

Thời gian trôi qua, vị đạo nhân nắm chặt nắm đấm, hai mắt lộ ra hàn quang.

“Bước vào Dị Địa, kẻ này chắc chắn phải chết, cũng không cần tiếp tục truy nã nữa.”

“Hắn không có khả năng còn sống sót đi ra.”

“Lần treo thưởng này, không người đạt được, có thể nói chung là giải quyết xong việc này, cũng xem như đã có lời giải thích cho tổng bộ.” Sóng gợn tinh không khuếch tán, dần dần mấy trăm đại kiếm kia cùng vô số Chân Vệ, trong sự cảm khái và trầm mặc này, theo Nhân Tinh dần dần biến mất.

Cho đến sau khi hoàn toàn biến mất, những Chân Vệ rời đi kia, không ít người vẫn nhớ ánh mắt Tô Minh trước khi biến mất, ánh mắt kia luôn tồn tại trong đầu họ, thật lâu không tan biến.

Quay lại truyện Cầu Ma

Bảng Xếp Hạng

Chương 2532: Bài danh chi chiến bắt đầu

Thần Đạo Đế Tôn - April 30, 2025

Q.3 Chương 1347: Một lần đốn ngộ* khiến trời xanh kinh sợ!

Cầu Ma - April 30, 2025

Chương 2531: Điểm tích lũy đệ nhất

Thần Đạo Đế Tôn - April 30, 2025