» Chương 305: Ba đại thượng quốc
Thần Đạo Đế Tôn - Cập nhật ngày April 26, 2025
Giờ phút này, gần ba trăm bóng người ồ ạt xuất hiện ở bốn phía mọi người.
Hai đại thượng quốc nhân mã đều là cường giả Linh Phách kỳ. Cảnh tượng này khiến Lan Tiếu và Thạch Kinh Lôi không dám hé răng, ngoan ngoãn lùi sang một bên, muốn đi nhưng không dám đi.
“Thiên Động Tiên!”
Dương Thiên Thủ nhìn Thiên Động Tiên, thản nhiên nói: “Thân là Lão Viện Trưởng Thiên Thần học viện của Bắc Minh đế quốc, lẽ nào ngươi làm việc lại không phân nhẹ trọng như vậy?”
Dương Thiên Thủ nhận ra Thiên Động Tiên đầu tiên, theo bản năng cho rằng Tần Trần dám cuồng vọng như vậy chính là chủ ý của Thiên Động Tiên.
Thiên Động Tiên lúc này chậm rãi nói: “Lão phu bây giờ không phải là Lão Viện Trưởng Thiên Thần học viện, chỉ là một người đánh xe dưới trướng công tử.”
Người đánh xe?
Địa Võ cảnh tam trọng, lại đi làm người đánh xe cho một tiểu tử Linh Luân cảnh ngũ trọng?
Quỷ mới tin!
“Ngươi cho ta là đứa trẻ ba tuổi sao?” Dương Thiên Thủ hừ nói.
“Thích tin hay không.”
Thiên Động Tiên lười nói nhiều, hai tay khoanh trước người, yên lặng đứng cạnh Tần Trần.
Tuy rằng hắn cũng biết Tần Trần bài tẩy xuất hiện liên tiếp, một đạo tiếp một đạo.
Nhưng lần này, thực sự rất nguy hiểm.
Dương Thiên Thủ kia chính là Quốc chủ Linh Ương thượng quốc, một trong bảy đại thượng quốc, bản thân lại là cường giả Địa Võ cảnh thất trọng.
Thêm vào Mộc Thanh Phong Địa Võ cảnh tứ trọng.
Cùng với mười mấy vị cường giả Địa Võ cảnh bên cạnh hai người, cho dù hắn cầm Sinh Tử Huyết Kiếm, cũng không thể đảm bảo an nguy cho Tần Trần.
Lần này không giống trước đây, đối thủ là hai đại thượng quốc.
Hơn nữa Vân Khinh Tiêu, Vân Khinh Ngữ hai huynh đệ cũng không ở đây.
Một mình hắn thực sự khó đảm bảo Tần Trần không xảy ra vấn đề.
Nhưng vị chủ này lại bất kể lúc nào cũng sẽ không lùi bước.
Cảnh tượng lúc này trở nên khá căng thẳng.
Hai đại thượng quốc Quốc chủ đích thân ra tay, bất kể thế nào, Tần Trần khó thoát khỏi cái chết.
Mộc Thanh Phong nhìn về phía Tần Trần, lạnh lùng nói: “Dám giết con ta, ngươi hãy chuẩn bị chết đi.”
“Bất quá, trước khi chết, nói cho ta biết Nam Thiên cốc tiến vào như thế nào, ta có thể cho ngươi chết thống khoái một chút, nếu không thì, ngươi, người bên cạnh ngươi, Bắc Minh đế quốc, sẽ không còn sót lại chút gì.”
“Ngu xuẩn!”
Trong sự im lặng, một tiếng mắng vang lên.
Tần Trần bước ra một bước, nhìn Mộc Thanh Phong, giễu cợt nói: “Ta dám giết người, sẽ không sợ chết, hơn nữa bằng ngươi muốn giết ta sao?”
Trong mắt Tần Trần tràn đầy khinh miệt.
“Địa Võ cảnh tứ trọng, rất ghê gớm sao?”
Nghe lời này, Mộc Thanh Phong tức điên phổi, những người còn lại càng nhìn Tần Trần như nhìn một kẻ ngu ngốc.
Địa Võ cảnh tứ trọng, không phải là ghê gớm sao?
Địa Võ cảnh, trừ Tứ Đại Tông Môn trên Cửu U đại lục, đã là nhân vật mạnh mẽ hàng đầu.
Huống chi Mộc Thanh Phong còn là Quốc chủ Mộc Diệp thượng quốc.
“Bản đế hôm nay phải giết ngươi.”
Mộc Thanh Phong giận không kìm được, sát khí đằng đằng.
“Mộc huynh chậm đã.”
Một giọng nói từ xa đến gần, từ từ vang lên.
Chợt, trên trăm bóng người lại bay nhanh tới.
Quần áo của trên trăm bóng người kia đều có một chữ La.
Người Thiên La thượng quốc.
Người Thiên La thượng quốc sao lại tới đây?
“La Thông Thiên, ngươi tới làm gì?”
Nhìn thấy người Thiên La thượng quốc, Mộc Thanh Phong không khỏi nhíu mày.
Thiên La thượng quốc, thực lực cùng nội tình ngang ngửa Mộc Diệp thượng quốc, cũng khủng bố dị thường.
Chỉ là hai đại đế quốc từ trước đến nay không đi chung đường, nên cũng sẽ không cho đối phương sắc mặt tốt.
“Ha hả, Mộc huynh muốn giết người này, ta cũng muốn.”
La Thông Thiên một thân cẩm y, tóc dài buộc lên, vóc người trung đẳng, mặt chữ quốc, lúc này nhìn về phía Tần Trần, sát khí đằng đằng.
“Ngươi cũng muốn?”
Dương Thiên Thủ cùng Mộc Thanh Phong hai người đều không biết nguyên do.
La Thông Thiên cũng nhìn về phía Tần Trần, nụ cười càng ngày càng lạnh: “Vương đệ của ta bị người này giết chết, cho nên hôm nay, ta nhất định giết hắn, báo thù cho Vương đệ của ta.”
La Vĩnh Thịnh?
La Vĩnh Thịnh là Địa Võ cảnh nhị trọng, bị Tần Trần giết chết?
Tần Trần lúc này cũng phản ứng kịp.
“Thì ra tên kia là đệ đệ của ngươi, đúng là đáng chết.”
“Ngươi muốn chết.”
Thần sắc La Thông Thiên lạnh hơn.
Lúc này, người ba đại thượng quốc hùng hổ, bao vây bốn phía.
Lúc này, cho dù Tần Trần có ba đầu sáu tay cũng không thể thoát đi.
Lan Tiếu và Thạch Kinh Lôi lúc này cũng không khỏi không bội phục Tần Trần.
Thân là tiểu tử của một đế quốc cô đơn, lại vô pháp vô thiên như vậy, cho dù chết cũng mang theo một chút oanh liệt.
Dù sao, là ba đại thượng quốc đồng loạt ra tay muốn giết hắn.
Nhìn bốn phía, Tần Trần cũng vô cùng bình tĩnh.
Linh Ương thượng quốc.
Mộc Diệp thượng quốc.
Thiên La thượng quốc.
“Cũng tốt, các ngươi cùng nhau xuất hiện, cũng đỡ phiền phức cho ta, từng người tìm các ngươi.”
Tần Trần lúc này thản nhiên nói.
Tìm bọn họ?
Nghe lời này, ba vị Quốc chủ cũng chế nhạo không ngớt.
Tần Trần là cái thá gì, bây giờ nói như vậy cũng chỉ là để tìm cho mình một lối thoát, tìm một cái chết thể diện mà thôi.
“Tần Trần, ngươi cũng có ngày hôm nay!”
Một giọng chế nhạo vang lên.
Trong đoàn người Thiên La thượng quốc, một bóng người bước ra.
“Thì ra là ngươi a!”
Tần Trần nhìn thấy bóng người kia, cười nhạt nói: “Thương Nhất Tiếu, ngươi còn dám chạy về sao?”
“Nói đến, ngươi cũng không cảm thấy mất mặt sao? Thân là hậu nhân Thương Hư, Thương Hư nguyên soái ngày xưa là một trong cửu soái, nhưng Thương Nhất Tiếu ngươi lại chỉ là bá chủ đế quốc, bây giờ sa sút, còn muốn dựa vào thượng quốc tới chống lưng cho ngươi sao?”
“Ngươi…”
Thương Nhất Tiếu giận không kìm được.
Mỗi câu của Tần Trần đều đâm vào tim hắn.
“Ta nói sai sao?”
Tần Trần cười nói: “Tổ thượng Linh Ương thượng quốc là Linh Uyên thiên tướng, chỉ là một trong thập bát thiên tướng mà thôi, cũng thành tựu vị trí bảy đại thượng quốc.”
“Ngươi thân là hậu nhân Thương Hư nguyên soái, lại chỉ là bá chủ mười đại đế quốc, cột mặt mũi này, ta còn thay lão tổ tông ngươi xấu hổ.”
“Ngươi biết cái gì? Linh Uyên thiên tướng, năm đó chính là Thiên tướng được sủng ái nhất dưới trướng Minh Uyên đại đế, thủ lĩnh thập bát thiên tướng.” Thương Nhất Tiếu hừ nói: “Ngươi bớt ở đây mạnh miệng, ta xem ngươi chết rồi còn có thể cứng khí thế nào!”
Thương Nhất Tiếu lúc này trong lòng khí tiết.
Thương Quảng đế quốc, là thủ lĩnh mười đại đế quốc, nhưng so với thượng quốc vẫn có một chút chênh lệch.
Cho dù hắn nắm giữ linh khí Già Thiên Hoa Cái, vẫn không thể chém giết Tần Trần.
Bây giờ, bất đắc dĩ chỉ có thể liên minh với Thiên La thượng quốc, đối phó Tần Trần.
Đây thực sự rất mất mặt, nhưng Tần Trần bất tử, nhất định là hậu họa vô cùng.
Lúc này, mọi người nhìn Tần Trần ở trung tâm, giống như nhìn một người chết vậy.
Tiểu tử này, thực sự quá tùy tiện.
“Giết cho ta!”
Mộc Thanh Phong lúc này lười nói nhiều, phất tay, sát khí tung hoành.
Hơn mười bóng người lúc này trực tiếp lao ra.
“Thủ hạ lưu tình! Mộc Quốc chủ!”
Mà đột nhiên, từ bên cạnh lao ra mấy trăm bóng người.
Một bóng người trực tiếp ngăn ở trước người Tần Trần, nhìn bốn phía mọi người.
“Mộc Quốc chủ, Dương Quốc chủ, La Quốc chủ, cũng xin thủ hạ lưu tình.”
Bóng người kia lúc này đứng trước người Tần Trần, nhìn bốn phía, chắp tay cười nói: “Có chuyện gì có thể ngồi xuống đàm luận, hà tất với Bắc Minh đế quốc như một đế quốc tịch mịch như vậy tính toán đâu?”
“Nguyên Phong Không, ngươi làm gì?” Nhìn người tới, sắc mặt Mộc Phong Tiêu lạnh lẽo.
Giờ phút này, mấy trăm bóng người kia, mấy vị người dẫn đầu còn lại từng người tới.