» Q.3 Chương 1005: Vãng Sinh Thươngspanfont

Cầu Ma - Cập nhật ngày April 29, 2025

“Giải thoát sao…” Chu Hữu Tài cúi đầu, yên lặng ngồi dưới đất. Thế giới mà hắn đang ở do vô số đầm nước tạo thành. Bên cạnh hắn lúc này là một vũng nước hồ, trong đó có thể thấy được trời xanh lam.

Chu Hữu Tài nhìn bàn tay thật dày của mình. Một lúc lâu sau, hắn mở lòng bàn tay và trong đó rõ ràng xuất hiện một viên đan dược màu đỏ nhạt!!

Hắn nhìn viên thuốc này, thần sắc từ từ nhu hòa xuống, còn có khổ sở.

“Bất kể là ai, ta đã giải thoát…” Chu Hữu Tài lẩm bẩm, đứng lên, nhìn thoáng qua đầm nước bên cạnh. Hắn trầm mặc đi tới, đứng ở đó cúi đầu nhìn lại và thấy cái bóng của mình trên mặt nước.

Thân thể mập mạp như heo, trên khuôn mặt thịt béo dày chồng chất vẻ dữ tợn, trong mắt tia máu, còn có tóc tai lộn xộn. Nhìn một lúc, hai mắt Chu Hữu Tài nhắm nghiền.

Khi hắn mở mắt ra lần nữa, hắn… vẫn là Chu Hữu Tài. Thân thể hắn thoáng một cái, hóa thành một đạo cầu vồng hướng nơi xa mau chóng đuổi theo.

“Tố Minh tộc của thứ năm chân giới có thuật phục hoạt tử nhân, chỉ cần có một luồng tàn hồn là có thể để cho một lần nữa phủ xuống thế gian. Mặc dù thứ năm chân giới đã biến mất, mặc dù có tin đồn Tố Minh tộc đã diệt tộc, nhưng… chỉ cần có chút hy vọng, ta nhất định phải đi thứ năm chân giới, nhất định phải đi tìm được tộc nhân Tố Minh tộc, đi đem ngươi sống lại…”

Tô Minh cùng Hỏa Khôi Lão tổ xuyên qua trong năm tháng. Lần lượt sinh cơ trôi qua khiến Tô Minh cảm thấy mỏi mệt, đồng thời cũng không khỏi nghĩ tới ước hẹn ngàn năm của tu sĩ bên trong Tây Hoàn dị địa.

Ước hẹn này cũng liên quan đến năm tháng. Vốn dĩ ước định này tồn tại, nhưng theo Tô Minh đoạt xá Ách Thương, thì ước hẹn đã biến mất. Điều kiện tiên quyết là… hắn muốn cho phân thân Ách Thương đi cắn nuốt những Ách Thương khác lần nữa, tới không ngừng lớn mạnh, cho đến khi Tây Hoàn dị địa hoàn toàn biến thành động phủ của hắn.

Đây là mục tiêu của Tô Minh. Hôm nay mục tiêu này còn hơi xa xôi, nhưng không thể nghi ngờ… phân thân Ách Thương lúc này đã mạnh hơn những Ách Thương khác, nhưng vẫn chưa đủ để nhất cử cắn nuốt chúng hồn.

Tiến về phía trước, Tô Minh xuyên qua lần lượt không gian. Hắn không dừng lại quá nhiều, thường thường đi tới một không gian, thần thức đảo qua không nhận thấy chí bảo thân thể liền lập tức lựa chọn rời đi.

Như thế, Hỏa Khôi Lão tổ thật khổ. Hắn là nguyên thần thân thể, mỗi lần xuyên qua đều khiến hắn mệt mỏi hơn, nhưng cũng không dám mở miệng, lo lắng chọc giận Tô Minh.

Đi theo Tô Minh, nội tâm hắn liên tục thở dài. Trước khi tới thứ năm hoả lò, hắn chẳng thể nghĩ tới mình sẽ có kết quả như thế. Trong thâm tâm hắn không chỉ một lần hối hận… ban đầu vì sao phải đối với Tô Minh lộ ra địch ý.

“Người này lòng dạ độc ác, giảo hoạt đa đoan, vạn lần không thể trêu chọc.” Hỏa Khôi Lão tổ kiêng kỵ nhìn thoáng qua Tô Minh phía trước. Đối phương mặc dù không mạnh mẽ yêu cầu hắn đi theo, nhưng hắn có thể tưởng tượng được, nếu hắn có chút cử động dị thường, chỉ sợ cũng chẳng khác nào cho đối phương cớ xuất thủ.

“Tầng thứ hai Đạp Linh Thai, theo không gian ngày càng ít, cơ hội xuất hiện chí bảo không gian sẽ càng nhiều. Ngươi hiểu rõ nơi đó bao nhiêu?” Đi về phía trước, Tô Minh bỗng nhiên mở miệng.

“Thứ năm hoả lò bên trong có ba tầng ngăn cách, tương đối mà nói không có gì nguy hiểm, dù sao khả năng mọi người gặp được nhau không cao…” Nói tới đây, Hỏa Khôi Lão tổ ngừng lại, nội tâm lần nữa thở dài.

“Tầng thứ ba cùng tầng thứ hai ngăn cách cũng như thế, chỉ bất quá tỷ lệ gặp phải người khác nhiều hơn một chút ít, nhưng nếu cẩn thận một chút, cũng sẽ không có đại sự xảy ra.

Tuy nhiên, ở phía trước tầng thứ hai ngăn cách đạp linh thạch, cùng trong tầng thứ nhất ngăn cách, thì cực kỳ kịch liệt. Nơi đó không gian vốn dĩ không nhiều, như thế, thường thường mấy người đồng thời xuất hiện trong một không gian, nếu có chí bảo…” Hỏa Khôi Lão tổ liếc nhìn Tô Minh.

“Chính là tử chiến! Ta tới thứ năm hoả lò mấy lần như vậy, mỗi lần ở tầng thứ hai ngăn cách cùng tầng thứ nhất ngăn cách, đều có cường giả chết đi.

Cuối cùng còn lại mấy người, một khi bước vào đến tầng thứ nhất ngăn cách Đạp Linh Thai, nơi họ muốn đi chính là chỗ quan trọng này của thứ năm hoả lò. Ở nơi đó, tranh đoạt của họ sẽ đạt tới cực hạn, bởi vì ở nơi đó sẽ xuất hiện chín đại chí bảo mạnh nhất. Sự hấp dẫn này… phi thường khó chống đỡ được.

Tuy nhiên mấy lần trước, ta nhiều nhất chỉ đi tới giữa tầng thứ hai cùng tầng thứ nhất, không bước vào chỗ quan trọng đã lựa chọn rời đi, cho nên ta còn sống tới bây giờ.” Hỏa Khôi Lão tổ thấp giọng mở miệng.

Tô Minh thần sắc bình tĩnh, nội tâm lại nổi lên suy nghĩ. Hắn đi về phía trước, từ khe không gian bên trong đi ra, bước vào đến trong một không gian mới. Đây là không biết bao nhiêu không gian hắn đã đi qua, theo dự tính của hắn, chắc phải mau tới tầng thứ hai ngăn cách đạp linh thạch.

Gần như ngay lập tức Tô Minh xuất hiện tại không gian này, thần sắc của hắn bỗng nhiên động, đồng thời, Hỏa Khôi Lão tổ bên cạnh hắn cũng là trong mắt trong nháy mắt có vui mừng chợt lóe lên.

Chỉ thấy ở trên bầu trời chỗ không gian này, lúc này đang có một cuộc chiến đấu kịch liệt. Tiếng nổ vang vọng, dẫn động lượng lớn ba động hóa thành xung kích hướng bốn phía quét ngang, khiến cuồng phong gào thét, như thiên băng địa liệt vậy.

Song phương giao chiến chính là Chu Hữu Tài cùng chí bảo thân thể của Huyền Thương, Hứa Tuệ và đám người khác!

Mặt đất trong không gian này là một đại dương mênh mông. Nước biển dưới ảnh hưởng của ba động chiến đấu trên không cũng cuồn cuộn nổi sóng lớn. Sóng biển rầm rầm khiến cả mặt biển xuất hiện một lốc xoáy khổng lồ.

Lốc xoáy không ngừng chuyển động, có thể nhìn thấy đáy biển!

Ở đáy biển có một pho tượng. Đây là một pho tượng kỳ dị có ba đầu, toàn thân phát ra ánh sáng trắng như ngọc thạch, trấn dưới đáy biển. Có bạch quang tán xuất, chiếu rọi thiên không.

Ở bốn phía lốc xoáy còn có gần trăm con hải long dữ tợn đang vờn quanh, thỉnh thoảng ngẩng đầu hướng thiên không gào thét, nhưng lại không dám lại gần pho tượng màu trắng.

“Chí bảo!!” Hỏa Khôi Lão tổ lập tức mở miệng.

Đây là lần đầu tiên Tô Minh tiến vào đến chí bảo không gian, nhất là bảo vật này tán xuất ba động cùng khí thế rõ ràng vượt xa phụ bảo quá nhiều, khiến người ta nhìn một cái có thể nhận ra sự bất thường của nó.

Pho tượng ba đầu này, một đầu khóc, một đầu cười, một đầu còn lại là giận!

Ba đầu một thân, ở sâu dưới đáy biển, khiến người ta nhìn lại tâm động đồng thời cũng sẽ đối với chí bảo này không tự chủ được dâng lên một tia cảm giác quỷ dị.

Sự xuất hiện của Tô Minh và Hỏa Khôi Lão tổ lập tức thu hút sự chú ý của song phương đang giao chiến trên bầu trời. Chí bảo thân thể thần sắc bình tĩnh, nhưng Huyền Thương bốn người trong đó lại là tâm thần chấn động.

Hứa Tuệ rất bình tĩnh. Nàng biết Tô Minh nhất định có thể đuổi theo, lúc này thấy hắn cũng không có gì ngoài ý muốn. Còn Long Hải Lão tổ, với niên kỷ già dặn và sự đa mưu túc trí, tự nhiên hiểu được ước định dẫn dắt giữa hắn và Tô Minh. Đối phương có thể tìm được hắn, tuy nói có chí bảo thân thể, nhưng người này lúc trước thân là chủ hồn, nếu nói không có thủ đoạn dự lưu, hắn tự nhiên không tin.

Trên thực tế có thể chỉ dẫn Tô Minh tìm tới nơi này, ngoài hạc trụi lông cùng với Hứa Tuệ và Long Hải Lão tổ, còn có một tia dấu vết hắn để lại trên chí bảo thân thể.

Dấu vết này không ở trong nội bộ chí bảo thân thể, mà ở ngoài. Hắn đã từng là chủ hồn, muốn làm thủ đoạn này, không có chút nào khó khăn.

Chu Hữu Tài nhìn thấy Tô Minh, hai mắt chợt co rụt lại. Khuôn mặt Tô Minh hắn cực kỳ xa lạ, nhưng khi hắn thấy Hỏa Khôi Lão tổ bên cạnh Tô Minh, lại mạnh mẽ quay đầu nhìn thật sâu chí bảo thân thể một cái.

“Chí bảo nhà Huyền!!” Trong mắt Chu Hữu Tài chợt lóe lên vẻ bén nhọn. Nếu là người khác có lẽ không nhanh như vậy liền nhìn ra chân tướng, nhưng hắn… có thể làm được.

Nơi đây là chí bảo thân thể tới trước, hắn Chu Hữu Tài đến sau, cho nên mới có cuộc chém giết lúc trước. Lúc này mắt thấy Tô Minh khuôn mặt xa lạ cùng Hỏa Khôi Lão tổ xuất hiện, Chu Hữu Tài hai mắt chợt lóe, nội tâm đã biết được vì sao mình vừa giao chiến với chí bảo thân thể lại có cảm giác xa lạ.

Hiển nhiên, chí bảo thân thể lúc trước là do tu sĩ bên cạnh Hỏa Khôi Lão tổ thao túng, hơn nữa, chỉ cần xem Hỏa Khôi Lão tổ đi theo bên cạnh, liền hoàn toàn có thể thấy được chí bảo thân thể này ai nắm giữ chủ động.

Chu Hữu Tài hai mắt chợt lóe, gần như ngay khi đầu óc hiểu ra quan hệ giữa Tô Minh và chí bảo thân thể, thân thể chợt thoáng một cái, chạy thẳng tới lốc xoáy đại dương trên mặt đất, nhìn hướng pho tượng ba đầu, tốc độ cực nhanh, sát na đã tới gần.

Theo cử động của Chu Hữu Tài, sắc mặt chí bảo thân thể của Huyền Thương bốn người chợt biến đổi. Đang lúc muốn đuổi theo, trong hai mắt Tô Minh tinh mang chợt lóe lên, tay phải nhấc lên, giới chỉ trên ngón cái nhất thời hiển lộ ra.

Ngay khi giới chỉ song sắc tử hắc phát ra tia sáng, một thanh trường thương tử hắc chợt xuất hiện trong tay Tô Minh, bị hắn nhấc lên, không chút do dự ném một thương về phía thân ảnh Chu Hữu Tài đang bay nhanh.

Tiếng thét trong nháy tức phá không, tiếng vang bén nhọn như tiếng cô gái khóc thê lương, vang vọng. Ngay lập tức, chí bảo thân thể trên không trung chợt dừng lại, Huyền Thương bốn người trong đó phát ra tiếng kêu thảm thiết, tâm thần bị thanh âm này trực tiếp đánh sâu vào.

“Vãng Sinh Thương!! Nó… Nó lại ở đây!!” Huyền Thương kêu thảm thiết, lộ ra vẻ không thể tin được.

Thậm chí Hứa Tuệ cũng tâm thần chợt đại loạn, thần thức trong nháy mắt trống không.

Nếu chỉ như vậy cũng thì thôi, nhưng Long Hải Lão tổ nghe tiếng bén nhọn này, nguyên thần lại xuất hiện dấu hiệu không yên, tâm thần hắn kịch biến.

“Âm Thánh Chân Giới, Chiến Tiên Trường Hà Vãng Sinh Thương!!”

Thân thể vốn cực nhanh của Chu Hữu Tài đang chạy thẳng tới pho tượng ba đầu, nhưng ngay khi tiếng thét bén nhọn truyền đến, thân thể hắn mạnh mẽ run lên, chợt dừng lại giữa không trung, quay đầu lại, kinh ngạc nhìn trường thương đã tới, nhìn Tô Minh phía xa giữa không trung tóc dài phất phới.

Tô Minh một thân áo đen, giờ khắc này lại khiến Chu Hữu Tài thần sắc hoảng hốt. Hắn trong lúc mơ hồ… tựa như thấy được một trung niên nam tử, mang theo bi thương, mang theo một cỗ ân oán đối với sư tôn lần lượt thay đổi, mang theo bi cứu đối với người yêu, ảm đạm ở phế tích thần nguyên, phân tán linh hồn… chính mình.

“Thì ra là, là hắn…”

====================

Quay lại truyện Cầu Ma

Bảng Xếp Hạng

Q.3 Chương 1089: Đạo hải thí luyện ( Canh 2 )

Cầu Ma - April 29, 2025

Q.1 – Chương 316: Linh thạch khoáng mạch

Chương 2265: Nguyên Sơ Liễu

Thần Đạo Đế Tôn - April 29, 2025