» Chương 2301: Giúp ta tìm một người

Thần Đạo Đế Tôn - Cập nhật ngày April 29, 2025

Lúc này, Tần Trần cười nói: “Ngươi muốn dùng độc tố trong cơ thể Hách Kỷ Soái bức ra từ tâm mạch, rồi hội tụ về ngũ tạng lục phủ, sau đó lại bức ra từ ngũ tạng lục phủ, đi ngược lên trên, bức độc ra ngoài, chuẩn bị luyện chế ngũ phẩm Chí Tôn Bảo đan Bế Mạch Bảo Đan, bảo vệ kinh mạch hắn, để độc tố lưu động.”

“Ý nghĩ hay, nhưng Bế Mạch Bảo Đan chú trọng chữ ‘bế’, đối với kinh mạch…” Tần Trần chậm rãi giảng giải, Dược Thập liên tục gật đầu.

Thật lâu sau, Dược Thập chợt tỉnh ngộ, nhìn về phía Tần Trần, không nói thêm lời, bắt đầu làm theo lời Tần Trần.

Lúc này, nhìn cử chỉ của Dược Thập, Tần Trần cũng cười không nói gì.

Thời gian trôi qua.

Bên ngoài đan thất.

Các tứ phẩm đan sư của Phù Dung lâu lần lượt vây quanh lâu chủ.

“Lâu chủ, lâu chủ, người trẻ tuổi này là ai vậy?”

“Đúng vậy, đúng vậy, đan thuật của hắn, phi thường ta nhóm có thể so sánh.”

“Đúng vậy, câu nào cũng thâm thúy cả.”

Các vị đại sư lúc này đều kinh ngạc không thôi nói.

Hồng Phù Dung nhìn mấy vị đan sư thường ngày quen vênh mặt hất hàm sai khiến võ giả trong lâu, trong lòng cũng cười.

Mấy vị đại sư này tâm cao khí ngạo, tại Linh Nguyên châu, tứ phẩm Chí Tôn đan sư đúng là địa vị cao thượng, nhưng lần này, tính là bị Tần Trần làm cho kinh ngạc.

“Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, mấy người các ngươi cả ngày ở trong Phù Dung lâu, quen cao cao tại thượng, đối xử mọi người chỗ vật cũng tự đặt mình lên cao!”

Hồng Phù Dung từ từ nói: “Vị tiên sinh này là khách quý của ta, thân phận của hắn tự nhiên không thể nói cho mấy người các ngươi, nhưng tương lai, các ngươi sẽ biết… Hắn là ai…” Mấy vị đan sư lúc này đều thở dài.

Nếu nữ tử kia nán lại lâu hơn thì tốt, họ đã có thể hỏi thêm nhiều vấn đề.

Chỉ là lần này, những vấn đề đã hỏi cũng có giá trị không nhỏ.

Mấy vị đan sư vội vàng bắt đầu thảo luận lẫn nhau… Thời gian từ từ trôi qua, trong đan thất.

Dược Thập đã ra đan, cẩn thận từng li từng tí đưa đan dược cho Hách Kỷ Soái đang hôn mê uống.

Nhìn đồ nhi của mình sắc mặt dần dần hồi phục, Dược Thập cũng nhẹ nhàng thở ra.

Lúc này, Dược Thập sang một bên khác, ngồi trên ghế, nâng chung trà lên, uống một hơi cạn sạch rồi đặt chén trà xuống, nhìn Tần Trần.

Nàng vốn tưởng rằng, Tần Trần chỉ là nhận thức dược liệu rất mạnh.

Nhưng không ngờ, Tần Trần trong thủ pháp đoán tạo đan dược lại có kiến giải sắc bén đến vậy.

Kiến giải như thế, không phải người bình thường có thể làm được.

Kẻ đắm chìm trong đan đạo hàng vạn năm, có lẽ cũng không có.

Cảm giác này khiến Dược Thập càng thêm hiếu kỳ về Tần Trần.

“Hách Kỷ Soái rốt cuộc bị làm sao?”

Dược Thập mở miệng hỏi.

Tần Trần thản nhiên nói: “Lúc đó ta gặp hắn ở cửa hàng của Hồng Phù Dung, vừa chia tay không lâu hắn đã bị người hạ độc, nếu ta không ở cạnh, hắn hẳn là không chờ được ngươi tới.”

“Còn về người hạ độc là ai, ta cũng không biết…” Dược Thập nhíu mày.

“Lớn gan thật, lại dám hạ độc đồ nhi của ta!”

Dược Thập hừ một tiếng, cổ tay nhẹ nhàng rung động, chiếc vòng cổ tay phát ra tiếng chuông linh đan, âm thanh đó hóa thành vô hình, tan biến trong thiên địa, cuối cùng biến mất không thấy gì nữa.

Không đến thời gian một nén nhang.

Một thân ảnh thanh niên trông có vẻ phế vật, lôi thôi lếch thếch, lúc này xuất hiện trong đan thất.

“Ta đang uống rượu, ngươi tìm ta làm gì?”

Thanh niên nhìn về phía Dược Thập, bất mãn nói.

“Giúp ta tìm một người!”

Dược Thập liền nói ngay: “Đây là đồ nhi của ta, Hách Kỷ Soái, hôm nay tại cửa hàng Phù Dung lâu bị người hạ độc, ta muốn biết, kẻ hạ độc là ai.”

Thanh niên kia nghe lời này, ánh mắt lập tức nhìn về phía Hách Kỷ Soái trên giường.

“Vậy ngươi chờ một chút.”

Nói rồi, thân ảnh thanh niên lôi thôi lếch thếch lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

Đến không ảnh, đi không dấu vết.

Lúc này, Tần Trần nhìn về phía Dược Thập, cười nhạt nói: “Ngươi tính làm sao?”

“Tra ra ai hại đồ đệ của ta, ta diệt cả nhà hắn!”

Dược Thập khẽ nói: “Sư phụ dạy ta nhóm, phải làm một sư phụ bao che cho con, đồ đệ của ta, ta đánh ta giết có thể, người khác không được!”

Nghe vậy, Tần Trần cười cười, đứng dậy nói: “Ngươi chăm sóc đi, ta đi trước.”

Mà lúc này, một bên khác, thanh niên lôi thôi, lại lần nữa tìm tới Lý Thôn Nhiên, Lý Thôn Nhiên lại lần nữa đưa ra một mệnh lệnh… Cả Phù Dung thành hôm nay dường như có chút không bình thường.

Trở về lầu các, Tần Trần tiếp tục bắt đầu tự mình tu hành.

Đã đạt đến Tiểu Thiên Tôn nhất trọng cảnh giới, tiếp theo là con đường pháp thân dung linh từng bước.

Pháp thân dung linh, nói nhanh cũng nhanh, nói chậm cũng chậm, chủ yếu là cần võ giả tìm được con đường dung linh thuộc về mình.

Có người có thể tiến hành dung hội một mạch, nhưng phương hướng sai, kết quả là phản tác dụng.

Chỉ cần tìm đúng phương hướng, tiến cảnh một ngày ngàn dặm đều tồn tại.

Lúc này, Tần Trần cảm giác Chí Tôn chi khí của mình vận chuyển, hội tụ trong cơ thể.

Hướng tu hành chủ yếu hiện tại của hắn là Long Hoàng Bất Diệt Pháp Thân.

Cùng với đó, Long Hoàng Âm Dương Chí Tôn Quyết, cũng là Tần Trần dốc lòng nghiên cứu.

Ngoài ra, chính là Tứ Linh Thiên Kiếm Quyết.

Trên thực tế, ở Chí Tôn cảnh giới, võ quyết tu hành lại tiếp theo, trọng tâm lại là pháp thân.

Nếu pháp thân cường đại, có thể diễn biến ra ngàn vạn công kích và phòng ngự, so với bất kỳ võ quyết nào đều tăng cường bạo phát lực của võ giả hơn.

“Ngươi về rồi à?”

Lúc này, tiếng chuông bạc vang lên.

Chỉ thấy Thời Thanh Trúc mặc một bộ y bào tơ tằm, tóc dài hơi ẩm ướt, khuôn mặt xinh đẹp mang theo một tia hồng nhuận, thanh tú động lòng người đi tới, nhìn Tần Trần.

“Hách Kỷ Soái không sao rồi?”

“Ừm, Dược Thập đến, không sao rồi…” Tần Trần nhìn lướt qua Thời Thanh Trúc.

Nước sạch ra phù dung, thiên nhiên đi hoa văn trang sức, cũng chỉ đến thế mà thôi.

“Trông được không?”

Thời Thanh Trúc cười nhạt một tiếng, mặt hồng hào.

“Được nhìn!”

Từ trước đến nay, Thời Thanh Trúc dù đã trôi qua rất nhiều năm, nhưng chu kỳ trưởng thành lại chậm hơn không ít, hiện nay nhìn, như nữ tử mười sáu mười bảy tuổi.

Như nụ hoa chớm nở, nụ xuân mới nhú.

Bước chân nhẹ nhàng, Thời Thanh Trúc đến trước Tần Trần, hai tay chậm rãi ôm lấy cổ Tần Trần, một trận hương thơm truyền tới.

Ngay sau đó, thân thể mềm mại kia ngồi vào lòng Tần Trần.

“Là ta đẹp hơn, hay là các nàng đẹp hơn?”

“Các nàng?”

Tần Trần nhíu mày.

“Hồng Phù Dung a, Nguyên Sơ Liễu a, Dược Thập a…” Thời Thanh Trúc bĩu môi nói.

Tần Trần không nhịn được cười.

“Tự nhiên là ngươi đẹp mắt nhất!”

Nghe lời này, Thời Thanh Trúc hài lòng nở nụ cười.

“Vậy chúng ta là phu thê, thì làm việc phu thê nên làm!”

Thời Thanh Trúc ôm chặt lấy Tần Trần, lập tức nói: “Ta muốn ngươi hầu hạ ta!”

“Ừm?”

Tần Trần nhíu mày nói: “Thường thì, đều là nữ tử hầu hạ nam tử!”

“Vậy ta mặc kệ!”

Thời Thanh Trúc tiếp lời: “Ta chỉ muốn ngươi hầu hạ ta!”

Không thể không nói, cô gái xinh đẹp, nũng nịu lên, đàn ông rất khó ngăn chặn.

Thời Thanh Trúc dù nhìn chưa bằng Cốc Tân Nguyệt, Diệp Tử Khanh, Vân Sương Nhi với vẻ thành thục, nhưng… xinh đẹp khả nhân, lại có vẻ đẹp khả nhân.

Quay lại truyện Thần Đạo Đế Tôn

Bảng Xếp Hạng

Chương 2384: Đến tiễn địa bàn

Thần Đạo Đế Tôn - April 29, 2025

Q.3 Chương 1203: Tô Minh tâm cơ

Cầu Ma - April 29, 2025

Q.1 – Chương 375: Thiết Cốt phái trưởng lão