» Chương 332: Kinh Biến

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 5, 2025

Converter: 2B Động

Hai phái đội ngũ hội tụ một chỗ, đơn giản thương nghị một phen, liền quyết định hướng phía trước đẩy mạnh.

Thẩm Dịch không cam không muốn đi tuốt ở đàng trước dẫn đường, bên cạnh hắn là hai đệ tử Tiêu Dao Tông, một nam một nữ. Còn lại mọi người phân tán phía sau, bày hình quạt, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.

Đi được một lúc, quả nhiên nhìn thấy hai chỉ Tử Doanh doanh tà linh từ phía trước phiêu đãng tới. Hai chỉ tà linh màu tím này sát khí nồng đậm, hung tàn hơn tà linh màu đỏ, thân thể ngưng thực rất nhiều, ngũ quan cũng rõ ràng hơn không ít.

Thậm chí, chúng còn sinh ra hai chỉ xúc tua, mơ hồ thấy rõ năm ngón tay, quỷ khí um tùm.

“Đến rồi!” Thẩm Dịch trầm quát một tiếng, âm thầm thúc dục chân nguyên.

“Các ngươi một cái, chúng ta một cái!” Dư Khánh nhàn nhạt nói, người Quỷ Vương Cốc và Tiêu Dao Tông đều dồn hết tinh thần, phân tán hai bên, mỗi bên ứng chiến một chỉ tà linh.

Tiếng gào khóc thảm thiết truyền ra, thẳng đến sâu trong đáy lòng, làm người ta khắp người phát lạnh.

Trong điện quang hỏa thạch, mọi người liền giao chiến với hai chỉ tử tà linh.

Các đệ tử Quỷ Vương Cốc đánh ra các loại âm khí um tùm vũ kỹ, phối hợp lẫn nhau, cùng một chỉ tà linh quần nhau.

Người Tiêu Dao Tông cũng như thế, chỉ là vũ kỹ của họ không khó coi như Quỷ Vương Cốc, ngược lại có chút khiến người ta cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Dương Khai chỉ đứng một bên quan sát, không ra tay nhiều. Thỉnh thoảng đánh một hai chiêu làm dáng, hắn muốn xem tử tà linh mạnh đến mức nào.

Một lát sau, cũng coi như thăm dò chi tiết.

Tử tà linh quả thực khó đối phó hơn hồng tà linh. Bảy tám người Quỷ Vương Cốc liên thủ, tuy ổn chiếm thượng phong, nhưng không dám tham công liều lĩnh, làm gì chắc đó, từ từ tiêu hao lực lượng tà linh.

Một chỉ tà linh như vậy, nếu ba chỉ cùng một chỗ nhào lên, Dương Khai phỏng chừng những người Quỷ Vương Cốc này sẽ không ứng phó được.

Một đám người kịch chiến rất lâu, trước sau tiêu diệt tà linh của mình, lưu lại bản nguyên tà linh nồng đậm cực điểm. Hai phái đều vui vẻ cầm Tịnh Linh Bình tiến lên thu bản nguyên.

Cùng một chỗ, để hai phái cũng sẽ không thất bại.

Cảnh tượng hơi có chút vui vẻ hòa thuận, hợp tác khăng khít.

Nhưng Dương Khai lại nhạy cảm phát hiện, Lãnh San luôn cảnh giác động tĩnh của những người Tiêu Dao Tông, ngay cả trong lúc tác chiến cũng không chút buông lỏng.

Sau một lần nữa thành công tiêu diệt hai chỉ tà linh, đệ tử Quỷ Vương Cốc chuyên trách thu bản nguyên đang định tiến lên, thì một nữ tử Tiêu Dao Tông đột nhiên phi xông tới, khanh khách cười nhẹ, đưa tay ra, trực tiếp nuốt chửng đoàn bản nguyên tà linh vào trong cơ thể.

Rồi nhẹ nhàng bay về lại trận doanh Tiêu Dao Tông, mặt nàng đầy vẻ đắc ý và thỏa mãn. Nam đệ tử Tiêu Dao Tông bên cạnh nàng còn hôn nhẹ lên miệng nàng, khen: “Bảo bối gan ghê gớm thật.”

“Hì hì, người ta còn không phải muốn ngươi mạnh hơn chút ít.” Nàng kia nũng nịu nói.

“Dư Khánh!” Thẩm Dịch thấy thế, nhịn không được nộ quát một tiếng. “Ngươi có ý tứ gì?”

Dư Khánh ha hả cười một tiếng: “Không có ý gì ah.”

“Đoàn bản nguyên kia là của chúng ta, các ngươi trắng trợn cướp đi tính toán cái gì?” Thẩm Dịch sắc mặt âm lãnh, các đệ tử Quỷ Vương Cốc cũng một mảnh bất bình.

“Thẩm Dịch ngươi nói khách khí làm gì, Tiêu Dao Tông, Quỷ Vương Cốc, vốn là một nhà, mọi người hiện tại chân thành hợp tác, nên giúp đỡ lẫn nhau. Chúng ta thu bản nguyên chẳng khác nào các ngươi thu.” Dư Khánh không chút phật lòng, hời hợt nói.

“Vậy ta có thể giải thích như vậy, các ngươi đánh chết tà linh, chúng ta cũng có thể thu bản nguyên?” Thẩm Dịch thần sắc âm trầm, Lãnh U U nhìn hắn.

“Chỉ cần các ngươi có bản sự này, cũng không sao, ha ha!” Dư Khánh cười nhẹ, “Đừng tức giận nha, không phải là một đoàn bản nguyên. So với hoàng tuyền trì, các ngươi Quỷ Vương Cốc càng cần cái này sao? Yên tâm, lần này chuyện thành công, hoàng tuyền trì đảm bảo cho các ngươi mở một tháng, ta Dư Khánh nói được thì làm được!”

Nghe được hoàng tuyền trì, Thẩm Dịch nhíu mày một chút, buồn bực thật lâu mới hừ nhẹ một tiếng: “Hy vọng như thế!”

Cũng không muốn dây dưa nữa, đệ tử Quỷ Vương Cốc thật sự không có sức miễn dịch đối với hoàng tuyền trì. Nếu không phải Tiêu Dao Tông thực lực rất mạnh, Quỷ Vương Cốc đã sớm cử động tông đánh qua rồi.

Hai phái tiếp tục tiến lên, nhưng vì chuyện vừa rồi, không khí hài hòa rõ ràng đã bị phá vỡ.

Dương Khai đi theo bên cạnh Lãnh San, nhẹ giọng hỏi: “Sao vừa rồi nữ tử kia trực tiếp hút bản nguyên vào cơ thể? Ta xem nàng tu luyện công pháp không khắc chế tà linh ah.”

Chính vì nàng trực tiếp hút vào cơ thể nên đệ tử Quỷ Vương Cốc mới chưa kịp thu. Dù sao dùng Tịnh Linh Bình thu bản nguyên cần tiêu hao một chút thời gian.

“Đó là mị nô tài…” Lãnh San nhẹ giọng đáp, “Có thể cho nam đệ tử Tiêu Dao Tông chịu nhận các loại tổn hại. Đừng xem thường những người này, đàn ông Tiêu Dao Tông dùng công pháp đặc thù dạy dỗ mị nô tài, khiến mị nô tài khăng khăng một mực với họ, dù bảo các nàng đi chết đi, các nàng cũng không một chút nhíu mày.”

“Lợi hại như vậy?” Dương Khai kinh hô, Tiêu Dao Tông hơi có thủ đoạn ah, dạy dỗ nữ nhân thể xác và tinh thần hoàn toàn phó thác.

“Ân, mị nô tài trực tiếp hấp thu bản nguyên chắc chắn có chút tổn thương, nhưng nàng không quan tâm, đàn ông Tiêu Dao Tông cũng không quan tâm, một người nguyện đánh, một người nguyện chịu. Chính là như vậy. Hơn nữa, đàn ông Tiêu Dao Tông mỗi người đều không chỉ có một mị nô tài, chết rồi thì chết rồi, họ sẽ không để trong lòng.”

“Quá súc sinh rồi!” Dương Khai khinh miệt một tiếng.

“Ngươi đề cao bọn họ, họ ngay súc sinh cũng không bằng!” Lãnh San cười lạnh.

Hai người đang nói chuyện, Dương Khai quả nhiên nhìn thấy nữ tử vừa rồi thu bản nguyên, đang không kiêng nể gì hôn hít nam đệ tử Tiêu Dao Tông bên cạnh, thở gấp liên tục, lưỡi thơm cuộn động, mị tuyến thành tia, một đoàn năng lượng theo miệng truyền vào nam đệ tử Tiêu Dao Tông trong cơ thể.

Rời môi, người nam nhân vẻ mặt thỏa mãn, sắc mặt trắng nõn tựa hồ cũng hồng nhuận phơn phớt. Ngược lại nàng kia kêu rên một tiếng, khóe miệng chảy ra một chút máu tươi.

Nhưng nàng không chút phật lòng, chỉ nhẹ nhàng lau, hàm tình mạch mạch chăm chú nhìn nam nhân của mình, vẻ mặt ngọt ngào hạnh phúc.

Dương Khai thấy vậy âm thầm lắc đầu, trong lòng biết thủ đoạn nô dịch mị nô tài của Tiêu Dao Tông rất cao minh.

Sau nửa canh giờ, khi đệ tử Quỷ Vương Cốc gian khổ đánh chết một chỉ tà linh, bên Tiêu Dao Tông rõ ràng lại thoát ra một nữ tử, ý đồ như vừa rồi trực tiếp cướp lấy bản nguyên.

Dương Khai nhướng mày, thân như gió táp lao về phía trước, phát sau mà đến trước, trước khi nàng kia đuổi tới, thu hút bản nguyên vào lòng bàn tay.

“Ân?” Dư Khánh kinh ngạc liếc Dương Khai, cũng không nói thêm gì, chỉ hắc hắc cười lạnh một tiếng.

Nữ tử Tiêu Dao Tông có thể không quan tâm tổn thương, trực tiếp tại chỗ hấp thu bản nguyên, vội vàng luyện hóa, để lại nguy hại cho mình, trao lợi ích cho nam nhân.

Nhưng Dương Khai làm vậy hiển nhiên không tránh được nguy hại, cho nên Dư Khánh có chút hả hê, cho rằng bên Quỷ Vương Cốc đang dỗi họ, mừng rỡ đứng ngoài xem.

“Còn thiếu hai đoàn bản nguyên của các ngươi.” Dương Khai thả người quay lại, nhếch miệng cười một tiếng.

“Không có việc gì, dù sao cũng tiện nghi bọn rác rưởi này, còn không bằng tặng cho Dương huynh.” Thẩm Dịch vui tươi hớn hở cười một tiếng, cũng không thèm để ý. Hắn biết Dương Khai tu luyện công pháp khắc chế tà linh, cho nên dù tại chỗ hấp thu luyện hóa cũng không nguy hại.

Lãnh San cũng khẽ gật đầu, đồng ý thuyết pháp của Thẩm Dịch. Hai người họ không ý kiến, những người Quỷ Vương Cốc khác tự nhiên cũng không nói gì nhiều, chỉ nhìn người bên Tiêu Dao Tông càng thêm cừu thị.

Nửa ngày tiếp theo, bản nguyên tà linh do Quỷ Vương Cốc đánh chết đều bị Dương Khai một mình hấp thu. Dương Khai vốn định ngay cả bản nguyên bên Tiêu Dao Tông cũng không bỏ qua, nhưng sợ Lãnh San và họ khó xử, chỉ có thể án binh bất động.

Thấy Dương Khai nhắm vào Tiêu Dao Tông như vậy, Dư Khánh luôn âm lãnh đánh giá hắn, hắc hắc cười lạnh nói: “Tiểu tử, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu! Hấp thu nhiều bản nguyên không luyện hóa, ngươi sớm muộn sẽ tẩu hỏa nhập ma!”

Dương Khai đáp lại bằng một nụ cười: “Không nhọc phí tâm!”

“Hừ, chờ xem!” Trong mắt Dư Khánh lóe lên tia hàn mang lạnh như đao.

Phía trước bỗng nhiên thanh u lên, tựa hồ trở nên cực kỳ yên tĩnh. Đi hồi lâu, ngay cả một chỉ tà linh cũng không gặp.

Hai bầy người đều có chút nhìn nhau, không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra.

Đang đi, cách đó không xa bỗng nhiên truyền đến một cổ năng lượng khí tức nồng đậm cực điểm.

Cổ năng lượng này sát khí đậm đặc, tựa hồ có kinh thiên tà ma sắp xuất thế, khiến mọi người đều biến sắc.

Một lát sau, cổ sát khí kia bỗng nhiên ẩn đi, trở nên bình tĩnh cực điểm.

Một đám người nhìn nhau, đều nhìn ra ý động trong mắt đối phương.

Càng là nơi nguy hiểm, càng có lợi lộc. Quỷ Vương Cốc và Tiêu Dao Tông giống như mèo con, tự nhiên ngửi thấy mùi. Nhưng nhớ tới tà sát khí nồng đậm kia, họ lại có chút sợ ném chuột vỡ bình.

“Có đi xem không?” Dư Khánh có chút do dự hỏi.

Thẩm Dịch cũng do dự, chỉ đưa mắt nhìn Lãnh San.

Lãnh San nhíu chặt mày, nghiêm túc suy nghĩ.

Chưa kịp nàng nghĩ thông suốt, một nữ đệ tử Tiêu Dao Tông bỗng nhiên kinh thanh hét lên: “Tà linh!”

“Ở đâu?” Dư Khánh nghe vậy quát khẽ.

“Đằng sau!”

Mọi người quay đầu nhìn lại, lập tức sống lưng một hồi gió lạnh ùa tới, bàn chân đều có chút căng gân.

Phía sau ngoài nửa dặm, từng đạo thân thể Tử Doanh doanh đang vừa bén nhọn tru lên, vừa bôn tập về phía này. Nhìn số lượng, ít nhất không thua kém mười cái.

Mười cái tử tà linh, căn bản không phải đám người Quỷ Vương Cốc và Tiêu Dao Tông có thể ứng phó.

“Sao nhiều vậy?” Thẩm Dịch hú lên quái dị, sắc mặt trong chốc lát tái nhợt.

“Chạy mau!” Trình Anh vội vàng hô.

Một đám người còn do dự gì nữa, vội vàng triển khai thân pháp, liều mạng như chạy trốn về phía trước.

“Tả hữu đều có!” Đang chạy, Dư Khánh kinh thanh hô.

Mọi người xem xét, phát hiện quả đúng thế, tả hữu đều là tà linh đang phiêu đãng, từng đạo thân ảnh màu tím thoạt nhìn thấy mà giật mình. Hơn nữa hướng tiến lên của họ hoàn toàn giống nhau, tựa hồ là động tĩnh vừa rồi đã hấp dẫn tà linh trong phạm vi hơn mười dặm tới.

Dựa vào ca khúc đăng đỉnh giải trí, 1 tay nâng lên 1 đám siêu tân tinh… link bài hát đầy đủ !!

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 649: Ma Vân Huyền Bí

Chương 648: Lệ Dung Che Chở

Chương 647: Có Mạnh Như Vậy?