» Chương 1019: Sẽ phục thị người
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 6, 2025
Ăn Hại Truyền Kỳ
Convert by: La Phong
“Tay nghề không tệ a.” Dương Khai ngạc nhiên.
“Chủ nhân ưa thích là tốt rồi.” Bích Nhã kề bên tai Dương Khai, thổ khí như lan, có chút hối tiếc nói: “Nô chưa có bản sự khác, chỉ là sẽ phục thị người.”
“Phục thị nam nhân?” Dương Khai bật cười.
Bích Nhã khanh khách cười, không thèm để ý Dương Khai trêu chọc.
“Đã thành, đừng đối với ta thi triển mị công, cái mị công hạ lưu này của ngươi đối với ta không có tác dụng đâu.” Dương Khai không kiên nhẫn khẽ hô một tiếng.
Động tác của Bích Nhã cứng đờ, vội vàng thu liễm mị ý, cười gượng một tiếng: “Nô quen rồi, chủ nhân chớ trách!”
“Ta nếu muốn nữ nhân, trong thạch thất bên cạnh có hai cái nữ tử chưa trải sự đời, ngươi câu dẫn ta cũng vô dụng.”
“Chủ nhân là chê ta thân thể không sạch sẽ a…” Bích Nhã cười khổ một tiếng, đột nhiên nói: “Vậy thì để ta đi dạy dỗ hai cô nương kia đi, ta dạy dỗ nữ nhân cũng rất có thủ đoạn, đảm bảo làm cho các nàng không cách nào kháng cự mị lực của chủ nhân, chủ động hiến ra thân thể và tâm hồn, chẳng những mặc ngươi muốn làm gì thì làm, lại sẽ chủ động đòi hỏi.”
Dương Khai sắc mặt tối sầm: “Ta có chút hối hận khi giữ ngươi lại!”
Bích Nhã lập tức không dám lên tiếng nữa, thành thành thật thật phục thị Dương Khai, hữu ý vô ý đem thân thể mềm mại nóng bỏng và bộ ngực sữa đầy đặn đàn hồi kinh người hướng lưng Dương Khai dán tới.
Một hồi lâu sau, Dương Khai mới khoát tay nói: “Ngươi lui ra đi, tự mình tìm nơi ở, khi nào ta có chuyện sẽ gọi ngươi tới, không có lệnh của ta, không được vào đây.”
“Vâng!” Bích Nhã chân thành đứng dậy, mông đẹp đung đưa rời đi.
Trong thạch thất một bên, Hòa Miêu nghiêng thân thể, dán lỗ tai vào thạch bích, đột nhiên tức giận nói: “Tỷ tỷ, Dương Khai rõ ràng cấu kết với tiện nhân Bích Nhã kia, thật sự là quá không biết xấu hổ, xem ra chúng ta về sau thật phải đề phòng hắn một chút!”
Hòa Tảo khoanh chân ngồi dưới đất, giữ im lặng.
…
Quỷ Tổ liên tiếp nửa tháng không lộ diện, ai cũng không biết hắn rốt cuộc đang làm gì.
Trong khoảng thời gian này, Dương Khai một mực chuyên tâm tu luyện, không xao lãng.
Trong thạch thất lòng núi, Hòa Tảo, Hòa Miêu, Thần Đồ, Bích Nhã đều bình an vô sự, nhất là Bích Nhã, thay đổi bản sắc phóng đãng lúc trước, tỏ vẻ quy thuận Dương Khai xong, nàng trở nên trung thực hơn ai hết, không còn những cử chỉ lả lơi lúc trước.
Trừ phi Dương Khai triệu hoán, nàng luôn ở trong thạch thất của mình đóng cửa không ra.
Nàng biết rõ, nàng không lay chuyển được nhân vật như Quỷ Tổ, muốn sống sót, chỉ có dốc công sức trên người Dương Khai. Chỉ cần Dương Khai vui vẻ, nàng mới có khả năng sống sót.
Vì thế, nàng không tiếc trở mặt thành thù với Lữ Quy Trần, thậm chí cả la bàn bí bảo dùng để liên lạc với võ giả Tử Tinh đều giao cho Dương Khai để biểu lộ quyết tâm của mình.
Dương Khai mấy lần triệu hoán, đều không động tay động chân với nàng, điều này khiến Bích Nhã rất khó hiểu, không biết Dương Khai có phải có vấn đề gì về phương diện kia không, nếu không tại sao hắn lại thờ ơ với nữ sắc như vậy?
Chính mình đã nói rõ mặc hắn hái, sẽ không phản kháng, hắn lại không động tâm chút nào sao?
Thanh niên huyết khí phương cương, dục vọng phương diện kia mạnh mẽ hơn ai hết, sẽ không trên thân thể thực sự có vấn đề chứ?
Bích Nhã nghi thần nghi quỷ, càng lúc càng hoang mang, nhìn ánh mắt Dương Khai cũng thay đổi mùi vị, có chút đồng tình đáng thương hắn.
Một ngày này, Dương Khai đang tu luyện, đột nhiên phát giác có chút không thích hợp, vội vàng mở mắt nhìn, Quỷ Tổ lặng lẽ đứng trước mặt mình, đôi mắt kia thẳng tắp nhìn chằm chằm vào sự biến hóa thần sắc của mình.
Dương Khai thân thể cứng đờ, trong lòng hoảng sợ.
Thần niệm của hắn ngày nay cũng tương đối xuất chúng, nhưng vẫn không thể cảm nhận được Quỷ Tổ đã vào trong lúc nào. Phải nói tu vi của lão quái này quá mức nghịch thiên.
“Tiền bối tìm ta có việc?” Dương Khai hỏi.
“Tiểu tử, ngươi có phải đã quên nhiệm vụ của mình?” Quỷ Tổ có chút bất mãn nói: “Ta cho ngươi vào đây, không phải để ngươi tăng thực lực.”
“Ta đương nhiên sẽ không quên, chỉ có điều không gian vực trường của đại lục này còn chưa hoàn toàn ổn định lại, ta dù thi triển thủ đoạn xé rách không gian cũng không thể dò xét được gì.” Dương Khai lạnh nhạt đáp, trầm ngâm xuống nói: “Bất quá nếu tiền bối vội vàng lời nói, ta có thể đi tìm hiểu chút chuyện khác.”
“Chuyện khác?” Quỷ Tổ lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Cái bầu trời bảy màu kia… Nếu ta không đoán sai, cái bầu trời bảy màu kia chính là lồng giam trói buộc đại lục này. Tiền bối chính là vì nó mới không thể rời khỏi nơi đây.”
“Đúng vậy.” Quỷ Tổ hai mắt sáng lên, gật đầu nói: “Tiểu tử có chút nhãn lực, bầu trời trên đại lục này hội tụ đủ loại vực trường hỗn loạn của Hỗn Loạn Thâm Uyên, so với Hỗn Loạn Thâm Uyên bản thân lại càng quỷ dị, khiến người ta không thể nắm bắt được phương hướng, cho nên không ai có thể bay khỏi phiến đại lục này. Ngươi có thể nhìn ra điểm này vượt quá dự kiến của lão phu, nếu đã vậy, không ngại đi tìm hiểu một phen.”
Hắn vừa nói vừa trực tiếp bắt lấy Dương Khai, như tia chớp đã ra khỏi lòng núi, đến không trung trên đại lục.
Đợi đến khi Dương Khai lấy lại tinh thần, đột nhiên phát hiện mình đã đứng ở độ cao vạn trượng trên đại lục.
“Ngươi nhìn kỹ xem, còn có thể nhìn ra mấy thứ gì đó?” Quỷ Tổ đứng bên cạnh Dương Khai, nhàn nhạt phân phó.
Dương Khai gật đầu, thả ra thần niệm, khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Một lát sau, cau mày nói: “Nơi đây thật sự rất hỗn loạn, thần niệm xuyên qua trong đó cũng không tìm được phương hướng chính xác, những vực trường tầng tầng lớp lớp kia quấy nhiễu phán đoán bình thường. Tiền bối ước lượng vực trường này bao phủ phạm vi lớn bao nhiêu?”
Quỷ Tổ trầm ngâm một phen nói: “Đại lục này cũng không tính quá lớn, phạm vi bao phủ của vực trường hỗn loạn như vậy cũng sẽ không quá rộng, ước chừng vài nghìn dặm hơn vạn dặm là có.”
“Ta xé rách một lần không gian, nhiều lắm là truyền tống được sáu bảy trăm dặm… Nếu phạm vi của vực trường này lớn như vậy, vậy thì có nghĩa là ta tối thiểu phải xé rách vài chục lần không gian mới có thể thoát ly vùng vực trường bao phủ, hơn nữa bất kỳ lần nào cũng không thể phạm sai lầm!” Dương Khai nhíu mày, lắc đầu nói: “Khó làm a!”
“Nếu ngươi cảm thấy khó làm, vậy ta giữ ngươi làm chi?” Quỷ Tổ cười lạnh: “Thà rằng bây giờ giết ngươi, dùng Sưu Hồn Thuật dò xét trí nhớ của ngươi, lão phu tự mình nghĩ biện pháp đi!”
Dương Khai ha hả cười cười: “Đây là thủ đoạn cuối cùng, không phải vạn bất đắc dĩ, tiền bối cũng không muốn làm vậy a?”
Quỷ Tổ hừ lạnh.
“Chuyện này gấp gáp vậy cũng không gấp được, tiền bối đợi thêm nửa tháng, nửa tháng sau, không gian vực trường của đại lục ưng thuận tựu ổn định, đến lúc đó ta lại nghĩ biện pháp.”
“Cũng chỉ có thể như vậy.” Quỷ Tổ bất đắc dĩ gật đầu.
“Tiền bối còn có phân phó sao? Nếu không vãn bối xin cáo từ trước.”
“Ngươi đợi chút!” Quỷ Tổ nhấc tay nói, vừa nói vừa đột nhiên thò tay vỗ vào vai Dương Khai. Giây tiếp theo, một cổ lực lượng âm hàn đến cực điểm xông vào trong cơ thể Dương Khai, như châu chấu di chuyển qua vậy, tràn ngập mỗi tấc huyết nhục của Dương Khai, kiểm tra hắn từ trong ra ngoài vài lần.
Dương Khai đột nhiên biến sắc, không biết Quỷ Tổ vì sao đột nhiên lại làm như vậy.
Giây tiếp theo, thần sắc Quỷ Tổ hơi động, tay khẽ vẫy, trên tay xuất hiện một thứ gì đó.
Ma Thần Bí Điển!
Sắc mặt Dương Khai thoáng chốc trở nên khó coi vô cùng, trong mắt lóe lên sự cảnh giác, gắt gao nhìn chằm chằm vào Quỷ Tổ.
“Ngươi cho rằng lão phu không cảm nhận được sự tồn tại của bí bảo chứa đồ này trong cơ thể ngươi?” Quỷ Tổ cười lạnh: “Lão phu chỉ là không để mắt tới mà thôi, bất quá thứ này dường như có chút kỳ quái a, ngươi từ đâu lấy được?”
“Đại lục mà ta xuất thân.” Dương Khai trung thực trả lời.
“Bên trong vốn dĩ hình như có một truyền thừa?” Quỷ Tổ tiếp tục hỏi.
“Vâng!” Nội tâm Dương Khai kinh hãi, mặt ngoài bất động thanh sắc.
“Khó trách trong cơ thể ngươi tồn tại hai loại lực lượng hoàn toàn bất đồng… Còn có một chút ngoại lực không hiểu thấu đều tồn tại trên người ngươi.”
Dương Khai hiểu, cái gọi là ngoại lực trong miệng hắn chính là chỉ đồ án Long Hoàng Phượng Hậu trên người mình.
“Tiểu tử, ngươi có nghĩ tới không, đem hai loại lực lượng hoàn toàn bất đồng này dung hợp lại với nhau?” Quỷ Tổ đột nhiên hỏi.
“Dung hợp lại với nhau?” Dương Khai ngạc nhiên.
“Đúng vậy, ngươi có hai loại lực lượng có thể vận dụng, nhưng ngươi không biết rất bất tiện sao? Thuộc tính của chúng hoàn toàn trái ngược, vận dụng bất kỳ loại nào thì loại kia đều phải tạm thời bỏ qua đi?”
“Vâng.”
“Nếu có thể đem hai loại lực lượng này dung hợp, thì thực lực của ngươi sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất!”
“Muốn làm như thế nào, xin tiền bối chỉ điểm!” Dương Khai lúc này khẽ quát lên, lời nói của Quỷ Tổ khiến hắn dường như thấy được một mảnh trời mới, hắn không khỏi phấn chấn.
Ai ngờ Quỷ Tổ liếc mắt: “Ta làm sao biết? Đây là chuyện của ngươi, chính ngươi nghĩ biện pháp, bất quá lão phu năm đó quả thật thấy có người đem hai loại lực lượng băng hỏa dung hợp hoàn mỹ, người đó là một quái tài! Ngươi có làm được hay không, thì nhìn sự cố gắng của chính ngươi, chuyện này lão phu không giúp được gì, ta cũng không có kinh nghiệm.”
Dương Khai cười khổ: “Vậy tiền bối nói với ta những điều này làm gì?”
“Bởi vì lão phu cảm thấy, thực lực ngươi càng cao, chúng ta rời khỏi đây nắm chắc lại càng lớn! Hơn nữa thực lực ngươi dù cao đến đâu, vậy cũng trốn không thoát lòng bàn tay của lão phu, cho nên lão phu cũng không lo lắng nhìn ngươi trở nên cường đại, ngược lại còn rất chờ mong.” Hắn hắc hắc cười nhẹ, tuyệt không để Dương Khai vào mắt.
“Điều này cũng đúng!” Dương Khai cười khổ gật đầu.
Một nhân vật cấp bậc Hư Vương Cảnh Tinh Chủ, đâu sẽ để ý một tiểu nhân vật như mình.
“Ồ, trong bí bảo chứa đồ này của ngươi, rõ ràng còn có một khỏa quái thụ? Cái này phải có mấy nghìn năm mới có thể phát triển đến trình độ này a?” Quỷ Tổ đột nhiên kinh hô lên, thần niệm lang thang trong Ma Thần Bí Điển của Dương Khai, đối với sự tồn tại của thần thụ tấm tắc khen kỳ lạ.
Hắn hồ đồ không để ý sắc mặt khó coi của Dương Khai, không ngừng nhìn trộm bí mật bên trong Ma Thần Bí Điển.
“Cái linh dịch, linh nhũ, linh cao này là thứ đồ chơi gì, dường như cũng rất không tệ a.” Quỷ Tổ tiếp tục kinh ngạc một chút, “Cái linh cao này ưng thuận có cấp bậc Thánh Vương cấp đi?”
“Tiền bối, có thể trả đồ đạc của ta lại cho ta không?” Sắc mặt Dương Khai đen kịt, cảm thấy thật sâu vô lực.
Quỷ Tổ xùy cười một tiếng: “Ngươi sợ lão phu nhòm ngó bảo bối của ngươi? Không cần lo ngại, những vật này của ngươi tuy nói đối với ngươi mà nói rất không tồi, nhưng đối với lão phu mà nói một chút tác dụng cũng không có, ân, ta không đoạt…”
Hắn vừa nói vừa tiếp tục điều tra.
Đột nhiên, thần sắc hắn biến đổi, kinh hô một tiếng: “Ngươi rõ ràng có loại vật này?”
“Cái gì?” Dương Khai mơ hồ, không rõ Quỷ Tổ rốt cuộc đã phát hiện ra cái gì trong Ma Thần Bí Điển, rõ ràng một bộ vẻ mặt nhìn thấy quỷ.
“Ngươi từ đâu lấy tới cái này?” Quỷ Tổ vươn tay ra, trên tay hiện ra ba tảng đá.
Một trong số đó toàn thân huyết hồng, bên trong chứa đựng huyết khí nồng đậm, chính là Huyết Tinh Thạch mà Dương Khai đã lấy được lúc trước.
Hai khối còn lại là những viên đá tròn đen kịt kỳ lạ, trên đá tròn sinh ra rất nhiều đường vân như kinh mạch nhân thể, cẩn thận lắng nghe, bên trong viên đá tròn này dường như lại truyền ra một tiếng động nhịp nhàng.
Dương Khai nhìn Quỷ Tổ biến sắc, nhìn vẻ mặt trịnh trọng của hắn, đột nhiên ý thức được, hai khối đá tròn đen kịt này ưng thuận có lai lịch lớn.