» Chương 1814: liều mạng

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 7, 2025

Chương 1814: Liều Mạng

Toàn lực bộc phát, Tử Long trong nháy mắt thoát khỏi sự bao phủ của Vạn Hồn Phiên. Bên ngoài cơ thể hắn lưu chuyển ánh sáng tím, như một ngôi sao rực rỡ rơi xuống, lao thẳng đến chỗ Dương Khai.

“Dương tiểu tử, chạy mau!” Quỷ Tổ kinh hãi, vừa thu Vạn Hồn Phiên đuổi theo Tử Long, vừa lớn tiếng hô về phía Dương Khai.

Dương Khai đứng tại chỗ, dường như không nhận thấy được nguy hiểm đang đến gần, bất vi sở động. Chỉ là sắc mặt hắn trở nên vô cùng ngưng trọng.

Mắt thấy Tử Long sắp lao đến, hắn mới đột nhiên khẽ quát một tiếng, điên cuồng vận chuyển toàn thân lực lượng.

Bất Diệt Ngũ Hành Kiếm lưu chuyển toàn thân, ngũ sắc quang hoa đại phóng.

Hóa Yêu Quyết và Long Hóa bí thuật vận chuyển, cánh tay phải trong khoảnh khắc xuất hiện từng mảnh long lân, bàn tay phải biến thành hình dáng long trảo.

Hắn dồn khí đan điền, hung hăng vung ra một quyền về phía trước.

Ngũ sắc quang hoa va chạm với cầu vồng màu tím, chấn động một cái chớp mắt trong phạm vi ngàn dặm tinh vực.

Sau một khắc, lấy điểm tiếp xúc của hai người làm trung tâm, vầng sáng có thể nhìn thấy bằng mắt thường ầm ầm khuếch tán ra bốn phía.

Dương Khai rên lên một tiếng, cả người bay ngược ra ngoài, thân hình không thể dừng lại. Giữa không trung, hắn phun ra kim huyết.

Còn Tử Long dù ổn định tại chỗ, nhưng sắc mặt trắng bệch, nét mặt lộ vẻ cực kỳ khiếp sợ. Lập tức, có dòng máu đỏ từ khóe miệng hắn chảy ra.

Sau pha giao thủ này, hắn lại bị một chút vết thương nhỏ!

Tiểu tử này… Tử Long trong lòng nổi lên một trận sóng to gió lớn, nét mặt biểu lộ sự không thể tin nổi.

Hắn là cường giả Hư Vương hai tầng cảnh lâu năm, hơn nữa là đứng đầu Tử Tinh, tu luyện pháp quyết kinh thiên. Trong cả tinh vực, có thể đối kháng với hắn thực sự không nhiều. Hư Vương một tầng cảnh trước mặt hắn căn bản không đủ xem.

Nhưng Dương Khai, một tiểu bối mới vừa tấn chức Hư Vương Cảnh, lại có thể chính diện đối kháng một kích với hắn.

Ngay cả những người như Hứa Nguy và Khổng Pháp, ăn một kích của hắn cũng sẽ tan xương nát thịt, ngũ tạng bị chấn thành phấn vụn.

Tiểu tử này rốt cuộc có lai lịch gì? Thầy dạy từ đâu? Vì sao lại có tiềm chất khủng bố như vậy?

Mới vừa tấn chức Hư Vương Cảnh đã có thể đối kháng với mình. Nếu để hắn đột phá đến Hư Vương ba tầng cảnh, vậy trong tinh vực này còn ai là địch thủ của hắn?

Nghĩ đến đây, Tử Long không khỏi toát mồ hôi lạnh, càng kiên định thêm lòng tin vào việc phải tiêu diệt Dương Khai.

Sau lưng một trận gào khóc thê thiết truyền đến, Tử Long biết đó là Quỷ Tổ đang đuổi theo. Hắn đột nhiên xoay người, há miệng phun ra một đạo tử sắc huyền chỉ!

Thái Ất Tử Huyền Khí! Một trong những thần thông đi kèm trong Tử Khí Trường Hà Quyết. Một luồng Thái Ất Tử Huyền Khí cần tu luyện hai trăm năm mới có thể tạo thành. Tử Long khổ công tu luyện cũng chỉ có ba luồng.

Vì để chống cự sát chiêu của Quỷ Tổ, hắn không thể không vận dụng.

Luồng huyền chỉ màu tím vừa ra, sắc mặt Quỷ Tổ đại biến, bởi vì hắn cảm nhận được lực lượng ba động cực kỳ khủng bố từ trong đó. Lập tức không dám chậm trễ, vung Vạn Hồn Phiên, triển khai quỷ kỳ, bản thân liền trốn vào trong đó.

Nhưng Thái Ất Tử Huyền Khí vẫn thế như chẻ tre, trực tiếp xông vào Vạn Hồn Phiên.

Chỉ trong chốc lát, vô số âm hồn bị diệt giết tại chỗ, khiến Quỷ Tổ đau lòng đến co quắp!

Tuy nhiên lúc này hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, vừa thúc dục Vạn Hồn Phiên hóa giải công kích của Thái Ất Tử Huyền Khí, vừa chạy về phía Dương Khai. Hắn sợ Dương Khai bị Tử Long một kích tiêu diệt.

Rất nhanh hắn liền tới bên cạnh Dương Khai, thân hình hiển lộ trở lại, lo lắng hỏi: “Chết chưa?”

Dương Khai che ngực vừa ho khan vừa nhìn hắn một cái, cười thảm nói: “Ngươi thấy sao?”

“Không chết là tốt rồi, thật là dọa hư lão phu rồi.” Quỷ Tổ không khỏi buông tảng đá lớn trong lòng, nháy mắt nhìn Dương Khai, sắc mặt dần dần khiếp sợ.

Hắn phát hiện, thương thế của Dương Khai thậm chí không tính là quá nghiêm trọng, lực lượng trong cơ thể ba động vẫn ổn định có lực, sắc mặt cũng coi như tạm được.

Quỷ Tổ nuốt nước miếng một cái, như Tử Long giống nhau kinh hãi vô cùng.

Tiểu tử này, thật là quái vật a! Hắn rốt cuộc làm sao làm được bước này? Hơn nữa trên người hắn ngũ sắc hà quang kia, cùng với cánh tay biến thành hình dáng rồng, hiển nhiên cũng là loại bí thuật mạnh mẽ.

Nhất là cánh tay rồng được bao phủ bởi từng mảnh vảy giáp kia, Quỷ Tổ lại cảm nhận được một loại uy áp khiến hắn cũng bất an tim đập nhanh!

Long Uy! Ý nghĩ này hiện lên trong lòng Quỷ Tổ, hắn sợ hết hồn.

Hắn thu liễm tâm tư, không còn suy nghĩ miên man nữa, mà mở miệng nói: “Tiểu tử, là dừng lại hay tiếp tục như thế nào? Lão phu nghe lời ngươi.”

“Tự nhiên là yêu cầu nhổ cỏ nhổ tận gốc!” Dương Khai lau vết máu ở khóe miệng, lạnh lùng nhìn về phía trước.

“Tốt!” Quỷ Tổ nheo mắt lại, gật đầu nặng nề, “Đã vậy, lão phu sẽ theo ngươi điên cuồng một phen. Từ khi lão phu rời núi tới nay, thật đúng là chưa từng giao thủ với Hư Vương Cảnh, không ngờ lần đầu tiên giao thủ lại là một tên như vậy, khặc khặc…”

Trong khi nói chuyện, trên người Quỷ Tổ dâng lên chiến ý nồng đậm.

Bên kia, sau khi một kích đánh lui Dương Khai, rồi uy hiếp Quỷ Tổ đi, Tử Long cũng không có ý định truy kích, mà là tế xuất một cái bí bảo hình dáng viên bát, trùm lên thi thể Tử Đông Lai đã chết.

Viên bát kia tản mát ra ánh sáng cực kỳ nhu hòa, dẫn dắt thi thể Tử Đông Lai. Dưới ánh sáng bao phủ, sắc mặt Tử Long ngưng trọng, trên tay kết pháp quyết phức tạp, đánh vào viên bát.

Trong minh minh, có thứ gì đó từ trong thi thể Tử Đông Lai bị hút ra, hội tụ vào bên trong viên bát.

Rất nhanh, ở trung tâm viên bát xuất hiện một đạo hư ảo thân ảnh, mà thân ảnh kia, chính là Tử Đông Lai đã chết.

Ban đầu, thân ảnh này mờ ảo vô hình, dường như gió thổi là tan. Nhưng theo sự cố gắng không ngừng của Tử Long, thân ảnh này lại càng ngày càng rõ nét, giống như thần hồn linh thể của Tử Đông Lai xuất khiếu vậy.

Và đôi mắt của thân ảnh ấy, dần dần trở nên thanh minh.

Cuối cùng, cùng với một ngụm máu tươi của Tử Long phun ra, thân ảnh Tử Đông Lai giật mình, tỉnh dậy. Hắn mờ mịt quay đầu nhìn xung quanh, rất nhanh đã hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

“Phụ thân, xin hãy làm hài nhi báo thù a, hài nhi bị tên khốn kia giết đi rồi!” Thân ảnh Tử Đông Lai đứng trong viên bát, gào khóc, chỉ là thân là thần hồn hiển hóa, nhưng không có một giọt nước mắt chảy ra.

“Phế vật!” Sắc mặt Tử Long xanh mét, trách mắng một câu xong, sắc mặt lại từ từ nhu hòa xuống, gật đầu nói: “Yên tâm, phụ thân sẽ vì ngươi làm chủ. Ngươi phải giữ vững ở Định Hồn Bát này, chờ trở về Tử Tinh, ta sẽ nghĩ cách cho ngươi cải tạo thân thể!”

“Dạ.” Tử Đông Lai vui mừng quá đỗi, thân hình thoáng một cái, liền biến mất không thấy gì nữa.

Tử Long lúc này mới cẩn thận thu hồi Định Hồn Bát, xoay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm phương hướng Dương Khai đang đứng.

Vô luận thế nào, vô luận thế nào tiểu tử này cũng nhất định phải chết. Cho dù liều mạng trọng thương, cũng phải giết hắn ở chỗ này! Một người như vậy, nếu mặc kệ để hắn trưởng thành lên, thì quá kinh khủng rồi.

“Tử Diệu Tinh Hà!” Tử Long đột nhiên quát lớn một tiếng, ánh sáng tím quanh thân nhanh chóng lui xuống, thay vào đó trên tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm kinh thế được ngưng tụ từ ánh sáng tím.

Tử Kiếm trong tay, khí thế Tử Long tăng vọt, một cỗ hơi thở khiến hàng tỉ sinh linh run rẩy tràn ngập ra. Hắn lạnh lùng nhìn Dương Khai, khẽ quát nói: “Tiểu tử, hôm nay ai cũng không giữ được tính mạng ngươi!”

“Không nói mạnh miệng ngươi sẽ chết à? Mạng của ta ở chỗ này, có bản lĩnh tự mình tới lấy!” Dương Khai vui mừng không sợ hãi, bước lên một bước.

Tử Long không nói một lời, kiếm quang chợt lóe, thân thể hắn bao trùm trong kiếm quang, trong nháy mắt vượt qua vài dặm đất, trực tiếp tập kích đến trước mặt Dương Khai.

“Trục xuất!” Dương Khai đưa tay vỗ về phía trước, một mảng không gian trong khoảnh khắc tan rã, tạo thành một cái hắc động tồn tại.

Thế tới của Tử Long quá nhanh, suýt chút nữa trực tiếp lao vào trong hắc động, khiến hắn hoảng sợ vội vàng quay thân, tránh thoát.

“Nguyệt Nhận!” Tiếng Dương Khai lần nữa vang lên, vô số đợt tấn công hình lưỡi liềm, như không cần tiền đổ về phía Tử Đông Lai.

Tử Đông Lai nhất thời bị buộc phải luống cuống tay chân, chỉ có thể né tránh lên xuống, căn bản không dám chạm vào những đợt tấn công được ngưng tụ từ lực lượng không gian tinh thuần này.

Trời mới biết chạm vào sau có hậu quả gì không?

Dương Khai cười ha ha: “Lão già kia, ngay cả đến gần bên cạnh ta cũng làm không được, chỉ bằng ngươi còn muốn mạng của ta? Đời sau đi!”

Quỷ Tổ ở một bên xem mà mồ hôi lạnh nhễ nhại, thầm than giang sơn thay đổi, có người tài xuất hiện, người mới thay thế người cũ a…

Hắn tự xưng là cường giả trong Hư Vương Cảnh, trong tinh vực này có thể khiến hắn sợ hãi thực sự không nhiều. Nhưng chưa từng nhìn thấy thủ đoạn quỷ dị như Dương Khai. Hắn đặt mình vào hoàn cảnh của người khác suy nghĩ, nếu là mình là Tử Long, sợ rằng cục diện cũng sẽ không khá hơn bao nhiêu, chỉ biết bị Dương Khai làm cho không thể đến gần.

“Tử khí Đông Lai!” Tử Long chợt quát lớn một tiếng, khí thế vốn đã khủng bố đến cực điểm lần nữa tăng lên một phần. Sau một khắc, hắn lại không tránh không né, đón vô số Nguyệt Nhận, một kiếm chém tới.

Kiếm này có thể nói là kinh thiên địa quỷ thần khiếp, trong đó chứa đựng sự tức giận vô tận cùng hàm ý võ đạo của Tử Long. Ngay cả Quỷ Tổ cũng xem mà mí mắt giật liên hồi.

Hắn không suy nghĩ gì thêm, trực tiếp ném Vạn Hồn Phiên ra, hóa thành tấm màn đen, che chắn trước mặt mình và Dương Khai.

Rầm rầm…

Nguyệt Nhận bị chém tan, ngay cả Vạn Hồn Phiên cũng không thể ngăn cản kiếm quang này.

Công kích thẳng đến đỉnh đầu Dương Khai, dường như giây lát sau sẽ khiến hắn tan xác.

Dương Khai một tay bắt lấy Quỷ Tổ, bước chân dịch chuyển, lực lượng không gian quanh thân lưu chuyển, lập tức biến mất tại chỗ. Khi xuất hiện trở lại, người đã đến sau lưng Tử Long.

Keng…

Long Cốt Kiếm ra khỏi vỏ, thánh nguyên rót vào, Long Cốt Kiếm màu xanh lục chợt hóa thành một con cự long, rung đùi đắc ý nuốt chửng Tử Long.

Quỷ Tổ cũng thong dong xuất thủ, pháp quyết trên tay bấm động, một con khổng lồ quỷ đáng yêu đột nhiên xuất hiện. Con quỷ đáng yêu này mặt xanh nanh vàng, âm khí dày đặc, nhẹ như không có gì nhưng tốc độ nhanh chóng, theo sát phía sau Long Cốt Kiếm, cắn vào lưng Tử Long.

Phản ứng của Tử Long cực nhanh, khi nhìn thấy Dương Khai và Quỷ Tổ biến mất trong nháy mắt, hắn đã ý thức được điều gì sắp xảy ra.

Hắn trong khoảnh khắc thu hồi kiếm quang, trở tay một kiếm quất tới.

Kiếm này vừa lúc chém lên con cự long xanh lục và con quỷ đáng yêu.

Tiếng rồng ngâm truyền ra, một kích bao hàm toàn bộ tu vi của Tử Long, khiến cự long xanh lục bay ra rất xa. Con quỷ đáng yêu dường như cũng không khá hơn, cả mặt cũng bị bóp méo, trực tiếp bị chia làm hai.

Mặc dù hóa giải được liên thủ tấn công của Dương Khai và Quỷ Tổ, nhưng khí thế vốn đã kéo lên đến đỉnh điểm của Tử Long lại đột ngột chảy xuống, sắc mặt hơi tái đi. Hiển nhiên hóa giải công kích như vậy đối với hắn cũng không phải là chuyện đơn giản. (Chưa xong còn tiếp)

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 4529: Có thể làm thiên quân vạn mã

Chương 4528: Biết đánh nhau nhất Luyện Đan sư

Chương 4527: Tẩu hỏa nhập ma?