» Chương 1834: pháp tắc hoàn thiện

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 7, 2025

Chương 1834: Pháp Tắc Hoàn Thiện

Dương Viêm nét mặt cực kỳ bi ai đau thương, tuyệt không phải làm bộ. Thần hồn trong linh thể tản mát ra năng lượng ba động cực kỳ bất ổn, có thể thấy được tâm tình nàng rất dao động. Dương Khai nhất thời có chút ngạc nhiên, không biết nàng cùng chủ nhân Huyền Giới Châu rốt cuộc có quan hệ thế nào.

“Tốt lắm, không đề cập tới hắn, dù sao hắn đã mất tung lâu như vậy. Ta coi như hắn đã chết. Ta trước đem người nọ ở lại trong thức hải đồ của ngươi tìm ra.” Dương Viêm vừa nói vừa khoanh chân ngồi xuống, vẻ mặt bảo tướng trang nghiêm, tay kết linh quyết, đôi mắt đẹp đưa mắt nhìn xuống nước biển.

Đầu ngón tay nàng, một tia thần thức lực mắt thường có thể thấy được bắn ra, hóa thành hình dáng linh xà, chui vào trong nước biển.

Dương Khai đứng ở một bên yên lặng chú ý nhìn.

Thức hải ban đầu rất bình tĩnh, nhưng chẳng được bao lâu, làn nước biển đỏ rực như lửa kia bắt đầu trở nên không yên. Một vùng vị trí nổi lên những bọt khí khổng lồ. Dương Khai dồn lực chú ý vào đó, thình lình phát hiện ở đó xuất hiện thêm một ấn ký hình tam giác, mơ hồ phi thường, mờ ảo vô hình.

Linh xà đó cứ quấn quanh cái ấn ký hình tam giác này bơi lượn không ngừng. Cùng với sự di động của nó, ấn ký lại càng lúc càng rõ ràng. Đợi cho ấn ký hoàn toàn hiện rõ, Dương Viêm mới biến đổi pháp quyết. Linh xà đó quay trở lại, kích chiếu vào trong cơ thể nàng.

Khẽ mở mắt, Dương Viêm nói: “Là truy hồn ấn đơn giản nhất, chỉ bất quá bằng thực lực của ngươi không cách nào khu trừ, thậm chí không cách nào phát hiện thôi.”

“Ngươi lại không khu trừ sao?” Dương Khai kinh ngạc.

“Ta không có khu trừ.” Dương Viêm chậm rãi đứng dậy.

Dương Khai như có điều suy nghĩ nhìn nàng: “Thả dây dài câu cá lớn?”

“Không tệ.” Dương Viêm lạnh lùng cười một tiếng. “Mấy vạn năm yên lặng, xem ra khiến cho một số gia hỏa trong Tinh Giới lại lần nữa không an phận rồi. Vừa lúc mượn cơ hội này lấy hắn khai đao. Cần phải sau khi Bổn Cung trở về Tinh Giới, đem đầu của hắn treo cao trên cổng sao, ta xem còn có ai dám xuống đây mơ ước mảnh tinh vực pháp tắc này.”

Dương Khai lén lút lau lau mồ hôi lạnh không tồn tại trên trán, cảm thấy bi ai cho cái tên đáng thương đó. Hắn mở miệng nói: “Phải làm như thế nào, ta phối hợp ngươi là được.”

“Không cần làm gì đặc biệt cả, hắn tự mình sẽ tìm đến ngươi. Ngươi trong khoảng thời gian này muốn làm gì thì làm đi thôi, ta sẽ âm thầm trông chừng ngươi.” Dương Viêm nói xong, bỗng nhiên nhấc ngón tay, một điểm huyền chỉ đánh vào thần hồn trong linh thể Dương Khai. “Đây là bí thuật phong tỏa thức hải kia, ngươi cẩn thận tìm hiểu tu luyện xuống.”

Dương Khai nghiêm nghị gật đầu, nhắm mắt tìm hiểu.

Trong thức hải hắn có Thất Sắc Ôn Thần Liên cùng Tinh Đồ như vậy chí bảo. Ngày sau nếu đi trước Tinh Giới, không tránh khỏi gặp phải một số cường giả phát hiện. Cho nên bí thuật phong tỏa thức hải này vẫn là rất cần thiết tu luyện một phen.

Thấy vậy, Dương Viêm cũng không nói thêm lời. Nàng lại lần nữa hạ xuống mấy đạo cấm chế trong thức hải Dương Khai, lúc này mới thản nhiên rời đi.

Một ngày sau, Dương Khai mở mắt, nét mặt mơ hồ có chút mệt mỏi.

Bộ bí thuật phong tỏa thức hải mà Dương Viêm truyền xuống cực kỳ huyền ảo, hắn tìm hiểu lên rất tiêu hao thần niệm. Tuy mệt mỏi, nhưng thu hoạch lại khổng lồ, cho nên thần thái sáng láng.

Trong Bách Hoa Đình, Dương Viêm cùng Lâm Vận Nhi đã chẳng biết đi đâu. Dương Khai thả ra thần niệm, cũng không cách nào cảm giác được sự hiện hữu của các nàng, cũng không ai biết các nàng đi nơi nào.

Chỉ có Quỷ Tổ ngồi đối diện Dương Khai, sắc mặt ngưng trọng, tựa hồ đang trầm tư điều gì.

“Trưởng lão!” Dương Khai chào hỏi hắn.

Quỷ Tổ này mới phục hồi tinh thần lại, ngẩng đầu nhìn Dương Khai một cái, đọng âm thanh hỏi: “Tông chủ, vị đại nhân kia… Rốt cuộc là lai lịch gì? Vì sao lão phu ở trước mặt nàng, lại như tiểu hài tử loại không chịu nổi một kích?”

Quỷ Tổ thật sự bị chấn động.

Tu luyện tới Hư Vương nhị tầng cảnh, vốn tưởng rằng thiên hạ rộng lớn, tận cùng có thể đi được. Nhưng vừa đến Lăng Tiêu Tông, liền bị Dương Viêm lăn qua lộn lại, suýt nữa bị đánh mất lòng tự tin. Dù từ đó cũng nhận được một số chỗ tốt, nhưng Quỷ Tổ vẫn cảm thấy không cách nào chấp nhận việc bản thân lại yếu đuối như thế.

“Ta nếu nói cho ngươi biết, nàng là Tinh Không Đại Đế, ngươi tin không?” Dương Khai cười dài nhìn Quỷ Tổ.

Miệng Quỷ Tổ há hốc ngay lập tức, há to hơn cả quả dưa hấu. Hắn ngây ngốc nhìn Dương Khai, đôi con ngươi kịch liệt run rẩy lên.

“Ha ha ha… Trưởng lão không phải đang muốn luyện chế linh đan Hư Vương cấp sao? Có thể đi Đan Bảo Phong tìm tiểu sư tỷ của ta rồi, nàng có thể giúp ngươi luyện chế.” Dương Khai cười lớn một tiếng, thản nhiên rời đi.

Để lại Quỷ Tổ một mình thật lâu không cách nào hồi thần.

Một hồi lâu, hắn mới vỗ bàn: “Tiểu tử thúi, dám lừa dối lão phu! Đại Đế chẳng qua là nhân vật trong truyền thuyết, làm sao có thật sự hiện thế nhân trước mắt, huống chi còn là một cô gái… Lão phu là nhân vật khôn khéo như thế, làm sao lại bị ngươi lừa? Thôi thôi, vẫn là luyện đan quan trọng hơn!”

Bất kể cô gái gọi là Dương Viêm kia có lai lịch gì, Quỷ Tổ cũng biết đó tuyệt không phải mình có thể trêu chọc. Tuy nhiên, sau khi chịu thiệt hai lần ở chỗ nàng, Quỷ Tổ cũng không dám nữa tự cho là đúng rồi.

Từ từ võ đạo, còn cần trên dưới cầu lấy a…

Thiên Nhất Cung, Dương Khai khoanh chân ngồi, hai mắt khép kín.

Thần niệm hắn đã khuếch tán ra, dung nhập vào toàn bộ U Ám Tinh. Chỉ cần hắn nguyện ý, hắn thậm chí có thể cảm nhận được U Ám Tinh tiền nhiệm gì một chỗ địa phương gió thổi cỏ lay.

Phảng phất bản thân cùng ngôi sao tu luyện này đã dung làm nhất thể, cũng nữa tuy hai mà một.

Lực lượng pháp tắc cảm giác mơ hồ lúc trước, giờ phút này trở nên rõ ràng hơn. Sự nắm giữ U Ám Tinh cũng mạnh hơn trước rất nhiều.

“Là nguyên nhân tấn chức Hư Vương Cảnh sao?” Dương Khai như có điều suy nghĩ. “Phải là rồi, Hư Vương Cảnh cùng Phản Hư Cảnh dù sao cũng là hoàn toàn bất đồng hai đại cảnh giới, thực lực tăng lên tự nhiên sẽ phát sinh một số thay đổi. Di, lực lượng pháp tắc này tựa hồ cũng có một số thay đổi a…”

Hắn bỗng nhiên nhận thấy được một tia bất thường, cẩn thận cảm thụ, tốt một hồi lâu mới hơi kinh hãi: “Lực lượng pháp tắc lại trở nên hoàn thiện rất nhiều? Chẳng lẽ đó cũng là nguyên nhân ta tấn chức? Nói như thế đến, U Ám Tinh sở dĩ luôn luôn không cách nào ra đời Hư Vương Cảnh, chính là bởi vì pháp tắc không hoàn thiện nguyên nhân. Mà nguyên nhân căn bản, đại khái là Dương Viêm năm đó cùng Trùng Đế một phen đại chiến dẫn đến. Sự tấn chức của ta đã thay đổi điểm này… Lực lượng pháp tắc trở nên hoàn thiện, có phải hay không nói U Ám Tinh sẽ không nữa bài xích Hư Vương Cảnh rồi? Nói trở lại, lần này ta trở về cũng không nhận thấy được U Ám Tinh đối với ta bài xích, bất quá ta là Tinh Chủ, thật cũng không thể tính sổ. Thôi, lấy Thái Thượng Trưởng Lão thử một lần sẽ biết.”

Hắn nghĩ vậy, liền rất nhanh tìm được vị trí hiện tại của Quỷ Tổ.

Bây giờ trên toàn bộ U Ám Tinh, chỉ có hắn và Quỷ Tổ hai vị Hư Vương Cảnh. Mình là Tinh Chủ U Ám Tinh, không cách nào làm thí nghiệm, chỉ có thể từ trên người Quỷ Tổ hạ tay.

Giờ khắc này, trên Đan Bảo Phong, trong cung điện, đan hương tràn ngập.

Quỷ Tổ khoanh chân ngồi dưới đất, đang trình bày võ đạo đại đạo, đem kinh nghiệm bản thân dốc túi truyền thụ.

Đối diện hắn, Tô Nhan ngồi trên Vạn Tái Băng Ngọc Thai, toàn thân tản ra khí lạnh băng triệt nội tâm. Hai tay bình thân, tự nhiên khoác lên đầu gối, chuyên chú lắng nghe.

Bên cạnh nàng, tiểu sư tỷ cũng nghe rất chăm chú, nhưng động tác trên tay lại không ngừng nghỉ chút nào, không ngừng lấy ra từng gốc Hư Vương cấp dược liệu, dung nhập vào đó, cô đọng dược dịch.

Người mang Dược Linh Thánh Thể, tiểu sư tỷ luyện đan như ăn cơm, hoàn toàn là một loại bản năng cử chỉ. Cho nên vừa nghe Quỷ Tổ truyền thụ kinh nghiệm tu luyện vừa luyện đan hoàn toàn không tốn công sức.

Thỉnh thoảng lại có một viên linh đan ra lò, được Hạ Ngưng Thường bỏ vào trong bình ngọc đã chuẩn bị sẵn.

Quỷ Tổ xem mừng rỡ liên tục, toàn thân nhiệt tình mười phần.

Đang lúc đó, Quỷ Tổ bỗng nhiên nhướng mày, quay đầu đánh giá bốn phía, mặt lộ vẻ nghi ngờ.

Trong nháy tức, hắn lại sinh ra cảm giác bị nhìn trộm.

Lúc này trong bụng cả kinh, tưởng lầm là Dương Viêm đang nhìn trộm hắn. Dù sao có thể làm cho hắn đều không thể phát hiện, cũng chỉ có Dương Viêm có bản lĩnh này rồi.

Không dám chậm trễ, càng chuyên chú hơn giảng giải về rất nhiều vấn đề khó khăn trong tu luyện, trên trán chậm rãi chảy ra một tia mồ hôi.

May mắn là cảm giác bị nhìn trộm này không bao lâu liền biến mất, khiến Quỷ Tổ thở phào nhẹ nhõm.

“Thật sự không bài xích rồi.” Trong Thiên Nhất Cung, Dương Khai mặt lộ vẻ vui mừng. Hắn vừa rồi nếm thử điều động thiên địa pháp tắc gia trì trên người Quỷ Tổ, phát hiện căn bản không cách nào bài xích sự tồn tại của Quỷ Tổ. Không khỏi vui mừng quá đỗi.

Sự hoàn thiện của pháp tắc, đối với U Ám Tinh có thể là một đột phá mang tính lịch sử.

Điều này ý nghĩa, thiên địa pháp tắc không còn áp chế đối với võ giả U Ám Tinh nữa, không còn hạn chế võ giả U Ám Tinh đột phá Hư Vương Cảnh, cũng sẽ không xảy ra chuyện như Tiễn Thông trước đây gặp phải pháp tắc bài xích, thiên lôi địa hỏa thêm thân.

Ngày sau U Ám Tinh, chẳng những có thể sinh ra cường giả Hư Vương Cảnh, cũng có thể để những cường giả này tạm trú lâu dài.

Từ đó, tránh khỏi việc để võ giả Phản Hư Cảnh đỉnh phong đi trước những ngôi sao khác đột phá phiền toái.

Xem ra cần phải truyền tin đi một chuyến Thanh Mộc Tinh, để Diệp Tích Quân cùng Tiễn Thông nhóm người biết tin vui này rồi.

Pháp tắc U Ám Tinh đã trở nên hoàn thiện nhờ sự đột phá của bản thân, nhưng pháp tắc thiên địa trong thế giới Huyền Giới Châu lại chính là không trọn vẹn không hoàn toàn. Điều này khiến Dương Khai rất bất đắc dĩ. Pháp tắc thiên địa không trọn vẹn, tức là không cách nào tiến hành đột phá ở bên trong.

Tuy nhiên, đây dù sao cũng là đồ do người thủ hộ của một tinh vực khác lưu lại, Dương Khai hôm nay cũng không cách nào theo dõi toàn cảnh.

Nửa năm tiếp theo, Dương Khai luôn luôn dừng lại trên U Ám Tinh, không rời đi.

Hắn vừa mới tấn chức Hư Vương Cảnh không lâu, tuy nói vì Pháp Thân vô tình luyện hóa cả Huyền Không Đại Lục, dẫn đến cảnh giới hắn nhất thời tăng lên tới đỉnh phong nhất tầng cảnh, nhưng cũng cần cẩn thận củng cố một lát mới được.

Trong nửa năm này, trừ củng cố cảnh giới ra, Dương Khai chính là tu luyện bí thuật phong tỏa thức hải kia.

Nửa năm thời gian, nghiễm nhiên đã có chút thành tựu. Toàn bộ thức hải bị một tầng lực lượng vô hình bao phủ. Cùng với cấm chế Dương Viêm bày ra xa xa hô ứng. Bằng tu vi hiện tại của hắn, sợ là cả tinh vực đều không thể xâm nhập thức hải hắn.

Từ đó, bí mật trong thức hải đã vô tư.

Một ngày nọ, hắn đang ở ngọn núi nơi cha mẹ ở cùng đi dạo, tận hưởng hiếu đạo. Cả nhà vài miệng rất vui vẻ hòa thuận.

Tô Nhan cùng Hạ Ngưng Thường cũng ở đó. Một đoạn thời gian trước hai nàng luôn bế quan tu luyện, ẩn có điều thu hoạch, hơi thở cả người chìm nổi không chừng, nghiễm nhiên đã đến trước mắt sắp đột phá.

Cho nên Dương Khai kéo các nàng ra để giải sầu. Chuyện đột phá là không thể gấp gáp, thuận theo tự nhiên là tốt nhất.

Con trai mình là rồng trong loài người, hai vị con dâu cũng là quốc sắc thiên hương, mỗi người mỗi vẻ. Dương Tứ Gia cùng Đổng Tố Trúc chỉ cảm thấy cuộc đời này cũng đáng giá. Đổng Tố Trúc càng không ngừng thúc giục Dương Khai sớm ngày thành hôn vân vân, khiến hai vị sư tỷ vừa mong đợi vừa thẹn thùng.

Đang lúc đó, chân mày Dương Khai biến đổi, thả ra thần niệm cảm giác một chút. Sau một khắc, sắc mặt khẽ biến nói: “Cha mẹ, hai người cứ chờ một lát, con đi một chút sẽ trở lại.”

Vừa nói, hướng Tô Nhan cùng Hạ Ngưng Thường nháy mắt ra dấu. Hai vị sư tỷ hiểu ý, đều gật đầu.

Lúc này Dương Khai thân hình thoáng một cái, biến mất tại chỗ. (Chưa xong còn tiếp.)

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 4953: Không cách nào mở rộng

Chương 200: Lực lượng kinh khủng

Chương 4952: Vãn bối có thể tấn thăng bát phẩm