» Chương 2116 thiên địa tiệt thân cùng Kiếp Ách Nan Quả

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 7, 2025

“Dị Thụ Thương, khóa Tứ Cực, đứng hư không?” Dương Khai mi mắt hơi co lại.

Tần Ngọc gật đầu nói: “Điển tịch ghi lại, cây thương cắm rễ sâu hơn hư không, âm dương hỗn độn lực quán triệt thiên địa, giam cầm sức mạnh thiên địa!”

“Cao siêu vậy sao?” Dương Khai nhất thời kinh ngạc.

Tần Ngọc khẽ mỉm cười, nói: “Chẳng qua là ghi lại thôi, thật giả không thể khảo chứng, bất quá vật đại nhân miêu tả trước đây, cũng có chút tương tự với cây thương. Có lẽ có quan hệ gì đó với cây thương cũng không chừng…”

“Ngươi hỏi ta vấn đề kia trước đây…”

“Cây thương chính là cây phong ấn thiên địa, âm dương hỗn độn lực có uy năng vô cùng lớn. Nếu cây lạ trong tấm hình đại nhân thấy có thể hiện ra lực phong ấn, thì cây thương thật sự tồn tại!”

Nghe đến đó, Dương Khai trong lòng chấn động mạnh mẽ!

Cây lạ vàng bạc song sắc trồng trong Tiểu Huyền giới, chỗ nó bày ra chẳng phải là lực phong ấn sao?

Ngay cả ma ý và ma khí của thượng cổ cự ma cũng bị lực lượng vàng bạc hai màu kia phong ấn vào bụng, có thể thấy được nó quả thật có mối liên hệ sâu sắc với cây thương trong truyền thuyết.

“Âm dương hỗn độn lực của cây thương có uy năng phong ấn tất cả…” Tần Ngọc nói tiếp: “Cũng khó trách ý chí sót lại của thượng cổ cự ma lại xuất hiện vật ấy. Nó sợ rằng cực kỳ e ngại lực lượng phong ấn kia, cho nên dù cách vô số năm, vẫn có thể ghi nhớ vật ấy.”

“Đúng là như vậy rồi.” Dương Khai gật đầu đồng ý, vui vẻ để Tần Ngọc hiểu lầm.

“Đại nhân nhờ vả, may mắn không làm nhục mệnh. Không biết đại nhân có hài lòng với lời giải thích của tiểu nữ tử không?” Tần Ngọc cười dài hỏi.

“Tần cô nương bác học cổ kim, Dương mỗ bội phục. Lời giải thích này, ta rất hài lòng.”

“Đại nhân khen quá lời rồi!” Tần Ngọc sắc mặt hơi đỏ lên, bỗng nhiên nói: “À, lão tổ hình như còn có việc muốn thương lượng với đại nhân. Ngọc Nhi tạm thời cáo lui.”

Nói xong, nàng liền mở kết giới mật thất, xoay người đi ra ngoài.

Đến cửa, Tần Ngọc bỗng nhiên dừng lại, quay đầu nói: “Đại nhân, chuyện lão tổ nói… Ngươi nếu cảm thấy khó khăn, cứ từ chối thẳng, không cần băn khoăn quá nhiều!”

Nói xong, cũng không đợi Dương Khai phản ứng gì, nàng liền đẩy cửa ra.

Dương Khai cau mày đứng tại chỗ, không biết câu nói cuối cùng của Tần Ngọc muốn biểu đạt điều gì, bất quá… Từ lời nói của nàng để lộ ra ý tứ, Tần Triêu Dương hình như muốn mình giúp gì đó!

Đối với điểm này, Dương Khai sớm có chuẩn bị, lần trước Tần Triêu Dương đã ám hiệu cho hắn một lần rồi.

Bây giờ xem ra, việc này… e rằng không dễ giúp.

Đợi Tần Ngọc đi được một lát, Tần Triêu Dương đẩy cửa vào.

“Tần lão tiên sinh.” Dương Khai mỉm cười chào ông.

“Dương lão đệ.” Tần Triêu Dương hình như có chút tâm sự, lơ đãng nói: “Ngồi xuống nói chuyện.”

Ngồi xuống xong, Tần Triêu Dương không mở miệng nói chuyện nữa, mà cau mày, phảng phất đang cân nhắc lời lẽ trong lòng.

Dương Khai thấy vậy, chủ động lên tiếng: “Tần lão tiên sinh, ta thấy dáng vẻ và khí tức của Tần cô nương… Thân thể có phải có gì không ổn không?”

Tần Triêu Dương thở dài nói: “Thân thể Ngọc Nhi luôn không được tốt lắm, Dương lão đệ chắc sớm đã nhận ra. Trước đây đều là lão phu mỗi ngày hao phí lực lượng gian nan khổ cực giúp nàng ổn định thân thể, chẳng qua lần này…”

“Thân thể Tần cô nương rốt cuộc có vấn đề gì?” Dương Khai hỏi.

Hắn bản năng cảm thấy, Tần Triêu Dương lần này nhờ mình giúp, nên có liên quan đến Tần Ngọc.

“Nếu Dương lão đệ hỏi, vậy lão phu cứ thẳng thắn nói vậy.” Tần Triêu Dương cắn răng, nói: “Ngọc Nhi nàng thiên tư dày dặn, từ nhỏ đã có thiên phú thần thông như Tạo Hóa Thiên Đồng!”

“Tạo Hóa Thiên Đồng!” Dương Khai trợn mắt nhìn.

“Một loại đồng thuật, cụ thể có uy năng gì… Tu vi Ngọc Nhi quá thấp, tuổi lại nhỏ, lão phu cũng chưa nghiên cứu thấu triệt. Ngọc Nhi bây giờ biểu hiện ra, hình như có thể xem khí vận, khám người tương lai, cũng có thể nhìn rõ hư ảo…”

“Thật là hữu dụng thần thông.” Dương Khai hơi kinh ngạc.

Chuyện Tần Ngọc có đồng thuật, Dương Khai sớm đã đoán được. Tiểu nha đầu này không chỉ một lần thể hiện thiên phú thần thông của mình trước mặt hắn, chẳng qua loại đồng thuật đó tên gì, có năng lực gì, Dương Khai cũng không rõ lắm. Nghe Tần Triêu Dương giải thích, hắn mới xem như hiểu.

“Nếu chỉ là Tạo Hóa Thiên Đồng thôi thì không sao. Thiên phú thần thông này đối với Ngọc Nhi bản thân không có bao nhiêu nguy hại, chỉ là mỗi lần vận dụng sẽ tăng thêm gánh nặng cho thân thể thôi. Khổ nỗi Ngọc Nhi nàng… Không những có Tạo Hóa Thiên Đồng, mà còn có thiên địa tiệt thân!”

“Thiên địa tiệt thân?” Dương Khai nhướng mày.

Tần Triêu Dương gật đầu: “Năm Ngọc Nhi năm tuổi, Phong Lâm Thành có một vị cao nhân đi ngang qua, nhìn ra thể chất Ngọc Nhi khác thường, liền thoáng dò xét một phen. Chính vị cao nhân này nói cho lão phu biết, Ngọc Nhi mang thiên địa tiệt thân, bằng không lão phu cũng không rõ ràng đến vậy.”

“Thiên địa cướp thân này… Có chỗ xấu gì?”

Tần Triêu Dương thở dài nói: “Thiên địa tiệt thân, coi như là một loại thể chất đặc thù rồi. Vị cao nhân kia nói, người mang thiên địa tiệt thân, chỉ cần còn ở trong trời đất này, sinh cơ sẽ bị trời đất cắt đứt, sống không quá mười tám tuổi!”

“Mười tám?” Dương Khai sắc mặt khẽ biến, kinh ngạc nói: “Xin hỏi Tần cô nương năm nay bao nhiêu tuổi?”

“Còn tám tháng nữa… là mười tám rồi.” Tần Triêu Dương sắc mặt u ám.

“Vậy chẳng phải nói…” Dương Khai thấp giọng nói: “Tần cô nương chỉ sống thêm tám tháng nữa sao?”

“Không tệ.” Tần Triêu Dương nặng nề gật đầu.

Dương Khai ngây người.

Nói như vậy, một người từ nhỏ có thể chất đặc thù, chính là trời đất ưu ái. Mà Tần Ngọc không những sinh ra có thể chất đặc thù, lại còn có Tạo Hóa Thiên Đồng như vậy thiên phú thần thông, coi như là tỷ lệ một phần triệu.

Chỉ tiếc… Thiên địa tiệt thân không phải thể chất tốt gì, trời đất cắt đứt sinh cơ của nàng.

Không trách được mới vừa nhìn thấy Tần Ngọc, cảm thấy nàng hơi thở yếu ớt, hóa ra là sắp đến đại nạn.

Nàng mang Tạo Hóa Thiên Đồng, có thể khám người tương lai… Nàng chưa chắc đã không thấy con đường cùng của mình, nhưng người trước người sau, hình như một chút cũng không biểu hiện ra vẻ kinh hoảng.

Nghĩ đến đây, Dương Khai từ đáy lòng cảm thấy khâm phục. Không phải ai lúc đối mặt cái chết cũng có thể thong dong, bình tĩnh như vậy.

“Tần lão tiên sinh mật đàm với ta, có phải vì Tần cô nương không? Ta có thể giúp được gì, Tần lão tiên sinh cứ việc nói.” Dương Khai nghiêm mặt nói.

“Dương lão đệ quả thật chịu giúp đỡ?” Thấy Dương Khai chủ động nhắc đến, Tần Triêu Dương mừng rỡ khôn xiết.

“Ta và Tần cô nương dù tiếp xúc không nhiều, nhưng được nàng giải thích nghi hoặc, không muốn thấy nàng tráng niên mất sớm.”

“Đa tạ Dương lão đệ!” Tần Triêu Dương bỗng nhiên đứng dậy, nghiêm nghị thi lễ với Dương Khai.

“Tần lão tiên sinh không cần như thế.” Dương Khai cười khổ nói.

Tần Triêu Dương nói: “Tốt để Dương lão đệ biết, lần này giúp đỡ không phải dễ dàng, dù nói không có nguy hiểm chết người, nhưng tuyệt đối không phải chuyện dễ hoàn thành. Nếu Dương lão đệ muốn từ chối, lão phu cũng có thể lý giải, lão phu tuyệt không cưỡng cầu.”

Dương Khai khẽ mỉm cười, nói: “Xem ra… Thật sự rất nguy hiểm. Tần lão tiên sinh cứ nói nghe thử xem.”

Tần Triêu Dương gật đầu, nói: “Năm đó vị cao nhân kia không chỉ dò xét thể chất Ngọc Nhi, mà còn nói cho lão phu biện pháp giải quyết, đó chính là tìm được một loại thiên địa kỳ vật – Kiếp Ách Nan Quả! Chỉ cần trước khi Ngọc Nhi mười tám tuổi cho nàng ăn loại quả gọi là Kiếp Ách Nan Quả này, nàng sẽ bình an vượt qua nguy nan. Sau này nàng không những có thể an ổn trưởng thành, hơn nữa, uy lực của thiên địa tiệt thân cũng sẽ bộc phát, khiến tiền đồ của nàng một đường bằng phẳng!”

“Kiếp Ách Nan Quả!” Dương Khai vẻ sợ hãi kinh ngạc.

“Dương lão đệ nghe qua?” Tần Triêu Dương ngạc nhiên nhìn hắn.

“Nghe qua.”

Nếu nói là một năm trước, Dương Khai chưa chắc đã nghe nói loại vật này. Nhưng kể từ khi ở dưới Nguyên Đỉnh Sơn nhận được truyền thừa thẻ ngọc của Công Tôn Mộc, hắn đối với kỳ hoa dị quả toàn bộ Tinh Giới tự nhiên như lòng bàn tay, hiểu rõ trong lòng.

Kiếp Ách Nan Quả, trong thẻ ngọc Công Tôn Mộc lưu lại quả thật có ghi chép.

Là nguyên liệu chính luyện chế một loại linh đan gọi là kiếp nguyên đan. Kiếp nguyên đan không phải thuốc hay, miễn cưỡng coi là một loại độc dược!

Không màu không mùi, dễ hòa tan trong nước, cho dù là cường giả Đế Tôn cảnh không cẩn thận ăn vào, nguyên lực trong cơ thể cũng sẽ bị đông cứng hoàn toàn, trở thành con dê đợi làm thịt không có chút sức phản kháng!

Chỉ là… Cường giả Đế Tôn cảnh ai còn đi uống nước? Cho nên loại linh đan này dù uy lực khổng lồ, nhưng căn bản không có tác dụng gì, coi như phế vật.

Kiếp nguyên đan là độc đan, mà nguyên liệu luyện chế độc dược bản thân hiển nhiên cũng có độc tính rất lớn.

Thiên địa tiệt thân lại cần loại độc chất này mới giải trừ được, cũng có chút mùi vị lấy độc trị độc.

Về mặt này, Dương Khai không tiện đưa ra ý kiến của mình, vì hắn cũng không thể kết luận Kiếp Ách Nan Quả có thật sự có ích cho Tần Ngọc hay không.

Chỉ là… Kiếp Ách Nan Quả sinh trưởng ở nơi cực hàn, có lẽ sinh trưởng dưới vạn năm tầng băng, cực kỳ khó tìm.

“Bản thân ta quên mất, Dương lão đệ vẫn là một vị Luyện Đan Sư…” Tần Triêu Dương như nhớ ra gì đó, khẽ mỉm cười.

Năm đó vị cao nhân kia bảo ông đi tìm Kiếp Ách Nan Quả, nhưng ông mất rất nhiều công sức mới dò hỏi được hình dáng và công hiệu của linh quả này. Không ngờ đến Dương Khai đây, chỉ một lát đã biết hết rồi.

“Nếu vị cao nhân kia đã nói vậy,… Có từng nói cho ông biết địa phương nào có loại linh quả này không?” Dương Khai hỏi.

Tần Triêu Dương thấp giọng nói: “Tứ Quý Chi Địa!”

“Đây là nơi nào?”

Tần Triêu Dương nhất thời cổ quái nhìn Dương Khai một cái, nói: “Tứ Quý Chi Địa là bí cảnh nổi tiếng nhất toàn bộ Nam Vực rồi. Mỗi lần Tứ Quý Chi Địa mở ra, mỗi đại tông môn đều sẽ có vô số đệ tử tinh nhuệ tiến vào đó, tìm kiếm thiên tài địa bảo và các loại cơ duyên.”

Dương Khai sắc mặt hơi ngượng, biết mình vừa tỏ ra thiếu hiểu biết, nói: “Đã là bí cảnh chung của Nam Vực, chẳng phải mọi người đều có thể vào?”

Tần Triêu Dương cười khổ nói: “Nếu như thế, thì tốt quá. Chẳng qua từ xưa đến nay, Tứ Quý Bí Cảnh luôn bị các đại tông môn Nam Vực nắm giữ, mỗi tông môn đều có danh sách đệ tử riêng được vào. Như Phong Lâm Thành chúng ta, căn bản không thể có cơ hội vào.”

“Vậy phải làm sao?” Dương Khai nhướng mày.

“Bằng cái này!” Tần Triêu Dương vừa nói, vừa đưa tay lấy ra một khối lệnh bài từ trong ngực.

Lúc lấy lệnh bài ra, nét mặt già nua của Tần Triêu Dương hơi đỏ lên.

Dương Khai hồ nghi tiếp lấy, chỉ nhìn một cái, liền thân thể chấn động mạnh mẽ, khóe miệng co giật nói: “Tần lão ca, ngươi từ đâu ra cái đồ chơi này? Ngươi già mà không kính như vậy, Ngọc Nhi nhà ngươi có biết không?” (Còn tiếp.)

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 4244: Gặp lại Khúc Hoa Thường

Chương 4243: Huyết Yêu Thần Quân truyền thừa?

Chương 4242: Vận khí của ngươi thật tốt