» Chương 3663: Nhận thua

Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 10, 2025

Chương 3663: Nhận thua

Bạng Yêu phất tay, nước biển cuồn cuộn nhào về phía Dương Khai và đồng bọn. Mặc dù không có gì sát thương, nhưng cũng đủ thấy bản sự cao minh của Bạng Yêu này.

Chân mày Dương Tuyết nhíu lợi hại hơn. Đối phương một lời không hợp liền muốn đuổi người, hoàn toàn không có cách nào giao lưu. Suy nghĩ một chút, tiểu nha đầu nhìn Bạng Yêu: “Đắc tội.”

Nói xong, nàng tiến lên một bước, nhẹ nhàng điểm một cánh tay hoa về phía cấm chế phía trước.

Bên kia, Dương Tiêu không cần phân phó. Cùng lúc Dương Tuyết hành động, hắn cũng giơ song chưởng ấn vào cấm chế, chậm rãi lại kiên định.

Động tác của cả hai đều nhẹ nhàng, không mang theo mảy may khói lửa.

Bạng Yêu cười, nụ cười lạnh lẽo. Hắn khoanh tay đứng đó, cách cấm chế, đùa cợt nhìn Dương Tuyết: “Tiểu nữ oa không biết trời cao đất rộng. Cấm chế động phủ của bản đại vương đây đã được tộc ta mấy đời luyện hóa, chỉ bằng ngươi cũng nghĩ…”

Nói đến đó thì nghẹn lại. Nụ cười trên mặt hắn đột nhiên cứng ngắc. Chỉ vì khi tay Dương Tuyết và Dương Tiêu chạm đến cấm chế, một trận tiếng “răng rắc răng rắc” vang lên. Trên màn sáng nứt ra vô số khe hở.

Tất cả bộ tộc Bạng Yêu đều kinh hãi. Những Tiểu Bạng Yêu thò đầu ra nhìn ngó càng vội vàng khép vỏ sò lại, giấu mình vào bên trong, xoay tít lăn ra phía sau.

Tiếng “răng rắc răng rắc” không ngớt bên tai. Bạng Yêu đứng đầu đỏ cả tròng mắt, ngẩng đầu nhìn chằm chằm cấm chế động phủ nhà mình, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ. Vết nứt đó nào phải sinh trên cấm chế, đơn giản là sinh trên tâm hắn.

Hắn có chút nghĩ không thông. Hai bé con động thủ này thực lực rõ ràng không cao, dựa vào cái gì có thể làm được trình độ này?

Không kịp suy nghĩ, mấy hơi sau, đi kèm với tiếng “soạt”, cấm chế động phủ ầm vang vỡ nát.

“Lớn mật!” Bạng Yêu đứng đầu hét lớn một tiếng. Đám Bạng Yêu còn lại cũng nhao nhao thôi động Yêu Nguyên. Một trận đại chiến hết sức căng thẳng.

Mấy bóng người trống rỗng xuất hiện. Đi kèm với tiếng “hí hí hí…”, bốn vị Ma tộc Bán Thánh cùng nhau hiện thân, lập tức vây quanh đám Bạng Yêu từ bốn phía.

Không chỉ thế, Cùng Kỳ hóa thành bản thể, há miệng gào thét. Miệng kia lớn đến mức có thể nuốt chửng mười con Bạng Yêu một lúc. Lưu Viêm tay nhỏ vừa bấm, phía sau hiện ra thân ảnh Hỏa Phượng lộng lẫy. Chỗ Hỏa Phượng tồn tại, nước biển đều biến thành không!

Đối phó một đám Bạng Yêu như thế, không cần nhiều nhân lực như vậy. Tùy tiện là Lưu Viêm hoặc Cùng Kỳ xuất thủ, đều có thể tiêu diệt sạch bọn họ.

Dương Khai lại như cũ triệu hoán tất cả Bán Thánh ra, cộng thêm trợ lực. Cách làm như thế không phải để giết, mà là để uy hiếp!

Với đám Bạng Yêu không oán không cừu, không muốn động tay giết người, nhưng nếu tranh đấu, khó tránh khỏi có gì đó ngộ thương. Nếu thật sự ra tay, cục diện sẽ khó kết thúc.

Dứt khoát không bằng trực tiếp thể hiện ra đội hình khiến đám Bạng Yêu tuyệt vọng, để bọn họ biết khó mà lui.

Khi bốn vị Ma tộc Bán Thánh hiện thân, đám Bạng Yêu hít sâu một hơi. Thân thể đang định động thủ đột nhiên khựng lại. Sau khi nhận ra sự cường đại của các Bán Thánh, thần sắc càng thêm rối loạn. Chờ đến khi Cùng Kỳ hiện ra chân thân, Hỏa Phượng hiển lộ thân ảnh, đám Bạng Yêu đều tóc dựng lên, như rớt vào hầm băng.

Đối phương đều là những người nào! Ngoại trừ hai người trẻ tuổi kia, còn lại không có ai dễ chọc. Thần niệm cường đại kia bao phủ toàn trường, khiến đám Bạng Yêu khô cả miệng lưỡi, không nhịn được kẹp chặt vỏ sò, như thể làm vậy có thể tìm được một chút cảm giác an toàn.

Ban đầu cho rằng đối phương nhân số không nhiều, bộ tộc Bạng Yêu không cần sợ hãi, ai ngờ cục diện lại chuyển biến như thế.

Thủ lĩnh Bạng Yêu là người thức thời, cho nên chỉ run lên một chút, liền vội vàng hô to: “Chờ một chút! Chờ một chút!”

Vừa nói, hắn quay đầu nhìn về phía Dương Khai. Bốn vị Ma tộc Bán Thánh đều là do hắn triệu hoán ra, muốn không gây chú ý cũng khó. Hắn cũng nhận ra người chủ sự của đối phương hẳn là hắn.

Trong mắt lóe lên một tia không dám cùng khuất nhục, thủ lĩnh Bạng Yêu nói: “Lần này… Ta Bạng tộc nhận thua. Vật các ngươi muốn, Bang Bang Nhi sẽ cho các ngươi. Bất quá chỉ có một điều, nếu dám làm thương một sinh mạng tộc ta, ta Bạng tộc nhất định sẽ cùng các ngươi không chết không thôi!”

Nói xong, đông đảo Bạng Yêu đều kinh hãi, cùng nhau bi thương thấp giọng hô: “Đại vương!”

Lại có Bạng Yêu mặt lộ vẻ hung ác, ánh mắt lướt qua từng người trên thân Dương Khai và đồng bọn, cắn răng nói: “Đại vương không cần sợ bọn họ, cùng lắm thì chết một lần mà thôi, chúng ta cùng bọn hắn liều mạng!”

“Liều mạng!”

“Đại vương hạ lệnh đi!”

Bang Bang Nhi gầm thét: “Đều im ngay!” Khí huyết chi dũng ai cũng có. Hắn nếu thật sự ra lệnh một tiếng, Bạng tộc thật dám liều mạng, nhưng kết quả thì sao? Với lực lượng đối phương hiện tại, tùy tiện có thể tiêu diệt toàn bộ Bạng tộc. Chừng trăm người này thật không đủ người ta nhét kẽ răng.

Hắn là thủ lĩnh Bạng tộc, tự nhiên phải suy nghĩ cho cả một tộc đàn. Hy sinh một mình hắn đổi lấy tộc đàn bình an, cuộc mua bán này đáng giá.

“Ai nếu còn dám ồn ào, tộc quy hầu hạ!” Ánh mắt đảo qua, quả nhiên không một Bạng Yêu nào dám nói chuyện. Làm thủ lĩnh bao năm như vậy, điểm uy nghiêm này vẫn phải có.

Bang Bang Nhi lại nhìn Dương Khai, cắn răng, há miệng, đưa tay vào trong.

Lấy ra lúc, trên tay quang mang vạn trượng. Dưới biển đen kịt lại như thể có thêm một vầng trăng tròn. Vầng trăng kia lớn chừng trái nhãn, tản ra quang mang nhu hòa, rõ ràng là một viên trân châu cực phẩm.

Là trân châu, cũng là yêu đan của Bang Bang Nhi. Trong trân châu Yêu Nguyên chảy xuôi, bành trướng kinh người, lại vẫn truyền ra từng đợt sóng biển.

Bang Bang Nhi quay đầu, đưa tay cho Dương Khai nói: “Cầm đi!” Không nhìn là vì không nỡ, làm sao có thể bỏ được. Tu hành nhiều năm như vậy, tất cả tu vi đều ở trong viên nội đan này. Nội đan mất đi, hắn cũng không sống nổi mấy năm.

Dương Tuyết ngạc nhiên. Dương Tiêu ha ha cười một tiếng. Dương Khai lắc đầu nói: “Đại vương sợ là hiểu lầm. Việc này của chúng ta, không phải vì vật này.”

Yêu đan của Bang Bang Nhi là cực phẩm. Yêu đan cấp 12 vốn đã phẩm chất cực cao, huống chi yêu đan của hắn còn thể hiện ra kỳ tượng như vậy, càng thêm đầy đủ trân quý so với yêu đan cấp 12 bình thường. Đặt ra ngoài tuyệt đối là một kiện trân bảo hiếm thấy.

Nhưng Dương Khai cần cái này làm gì. Yêu đan thứ này, trong không gian giới của hắn còn nhiều. Năm đó ở Mộ Thú Man Hoang Cổ Địa thu hoạch yêu đan tính bằng vạn, yêu đan cấp 12 cũng đâu đâu cũng có.

Yêu đan của Bang Bang Nhi quý giá, Dương Khai thật đúng là không để vào mắt.

Từ ban đầu, Bạng tộc đã hiểu lầm.

Bang Bang Nhi có chút mộng, quay đầu trừng mắt nhìn Dương Khai: “Không cần cái này?” Không dám tin, hắn lại hỏi: “Không cần cái này?”

Dương Khai nghiêm mặt lắc đầu: “Không cần.”

Đâu có Nhân tộc nào không cần nội đan Bạng tộc? Bạng tộc sinh tồn gian nan trong biển này, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là đến từ sự săn giết của Nhân tộc. Nội đan Bạng tộc không giống với Yêu tộc khác, là thứ mà một số nữ tử Nhân tộc thích nhất. Đặt trong khuê phòng, ban đêm phát ra quang mang nhu hòa, lại thường đeo trong người còn có thể giữ dung nhan.

Cho nên Bang Bang Nhi nhìn thấy Dương Tuyết phản ứng đầu tiên chính là – – nữ tử thích chưng diện này đến cướp yêu đan của ta, tự nhiên vội vàng chạy.

Sau đó bị đuổi đến động phủ, Dương Tuyết còn nói đến đòi một vật. Bang Bang Nhi đương nhiên cảm thấy nàng đòi chính là nội đan của mình, tự nhiên từ chối ngay.

Ai ngờ người ta muốn căn bản không phải cái này!

Bang Bang Nhi vui mừng nhướng mày, như trút được gánh nặng nói: “Nói sớm đi, dọa bản đại vương nhảy một cái. Cứ tưởng các ngươi, các ngươi… Hắc hắc…” Vừa nói, hắn vội vàng nuốt nội đan trở lại bụng, sờ sờ bụng, an lòng.

Dương Tuyết cười khổ lắc đầu. Nàng cũng muốn nói rõ sự tình, nhưng người ta căn bản không cho nàng cơ hội, ngay cả lời còn chưa nói xong thì nói rõ thế nào.

“Hiểu lầm! Hiểu lầm! Đều là hiểu lầm!” Đám Bạng Yêu phụ họa, từng cái vẻ mặt tươi cười. Chỉ cần không phải đến cướp yêu đan, chuyện gì cũng dễ nói. Bộ tộc Bạng Yêu bị cướp yêu đan sợ, bằng không cũng sẽ không an gia ở dưới biển sâu như vậy. Trốn ở chỗ này không phải để tránh né những cao thủ Nhân tộc kia.

Bang Bang Nhi lại vò đầu, nhìn về phía Dương Tuyết: “Vậy các ngươi muốn cái gì?”

Lúc này Dương Tuyết mới có cơ hội nói rõ ý đồ đến: “Một khúc hài cốt!”

Bang Bang Nhi nghe vậy thần sắc đột nhiên nghiêm nghị, trầm giọng nói: “Hài cốt gì?”

Dương Tuyết mỉm cười nói: “Hài cốt của sư tôn tiểu nữ tử. Nếu như ta không đoán sai, khúc hài cốt kia đang ở trên thân đại vương. Xin đại vương mang đến cho ta xem một lần.”

Bang Bang Nhi dò xét Dương Tuyết từ trên xuống dưới, chợt lắc đầu: “Không thể nào! Không thể nào!”

Dương Tiêu nghe vậy, lập tức lệ khí hiển hiện, gằn giọng nói: “Uy Bạng Yêu kia! Ta cảnh cáo ngươi! Đừng giở trò gì! Bản thiếu gia trạch tâm nhân hậu không muốn giết người, không có nghĩa là ta sẽ không giết người.”

Dương Tuyết đưa tay, cười nhìn Bạng Yêu nói: “Đại vương ý gì?”

Bang Bang Nhi không để ý Dương Tiêu, chỉ nhìn Dương Tuyết, trầm giọng nói: “Trên thân bản vương xác thực có một khúc hài cốt, nhưng không thể nào là sư tôn của ngươi. Tiểu nha đầu ngươi sợ là tính sai.”

Dương Tuyết nói: “Sẽ không tính sai. Ta tu diệu pháp của sư tôn, hài cốt của sư tôn ở bên tự có cảm ứng. Bây giờ đang ở trên thân đại vương.”

Bang Bang Nhi gật đầu: “Hài cốt ta xác thực có một khúc, thế nhưng là khúc hài cốt này là tộc ta đời đời lưu truyền xuống, đến nay đã không biết bao nhiêu năm tháng. Nếu hài cốt kia thật là sư tôn của ngươi, vậy ngươi lớn bao nhiêu? Ta thấy oa nhi này của ngươi cũng không lớn như vậy.” Nói xong, Bang Bang Nhi lại lắc đầu không ngừng.

Dương Tuyết cười cười, môi son khẽ mở nói: “Bẩm đại vương, gia sư ta tôn xác thực đã vẫn lạc rất nhiều năm tháng. Ta và sư đệ cũng là ngẫu nhiên đạt được cơ duyên, chịu truyền thừa y bát của sư tôn, cũng chưa từng có duyên gặp qua lão nhân gia ông ta. Có thể có một điều tuyệt đối không sai, chịu truyền thừa y bát của hắn, ta và sư đệ chính là đệ tử của hắn. Hài cốt của sư tôn ở bên ngoài, làm đệ tử tự nhiên nên đón về cung phụng.”

Bang Bang Nhi nghe vậy giật mình, giờ mới hiểu được là chuyện gì. Hắn nháy mắt nói: “Trước đó nghe ngươi nói Truyền nhân Tuế Nguyệt, tục danh người tôn sư kia…”

“Tuế Nguyệt Đại Đế!” Dương Tuyết trả lời.

Bang Bang Nhi hít sâu một hơi, kinh ngạc nói: “Tuế Nguyệt Đại Đế?”

Tuy là Hải Yêu, nhưng cũng nghe qua tên Tuế Nguyệt. Nếu không sao lại có phản ứng như thế? Bạng tộc mặc dù sớm biết khúc hài cốt kia bất phàm, nhưng sao cũng không ngờ lai lịch của nó lại lớn đến vậy.

Từ xưa đến nay, một vị Đại Đế duy nhất nắm trong tay Thời Gian Pháp Tắc!

Sau khi kinh sợ, Bang Bang Nhi lại lộ ra tâm tình rất phức tạp: “Thì ra là thế! Trách không được! Trách không được!”

Dương Tuyết hiếu kỳ nói: “Đại vương có ý tứ là…”

Bang Bang Nhi vội vàng khoát tay: “Không dám nhận! Không dám nhận! Trước mặt chính thống truyền nhân Đại Đế, Bang Bang Nhi trước đó vô lễ, xin hãy tha lỗi.” Đang nói, hắn lại lui lại mấy bước, đại lễ thở dài: “Bạng tộc Bang Bang Nhi gặp qua hai vị cao túc Thần Tôn!”

Quay lại truyện Vũ Luyện Điên Phong

Bảng Xếp Hạng

Chương 3754: Lý Vô Y khảo giác

Chương 3753: Ngươi không chết thì là ta vong

Chương 3752: Luyện hóa