» Chương 4395: Lấy một địch ba
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 11, 2025
Thôi động Huyết Yêu chiến trang cố nhiên có thể tăng thực lực lên rất nhiều, nhưng yêu khí đậm đặc chứa trong đó lại có lực ăn mòn. Thời gian duy trì càng lâu, mức độ ăn mòn càng cao, sau đó hóa giải càng thêm phiền phức.
Cho nên, nếu không phải bất đắc dĩ, bà chủ sẽ không vận dụng bộ Huyết Yêu chiến trang này.
Đầu bếp cùng phòng thu chi chỉ biết bà chủ có một bộ bí bảo như vậy, nhưng chưa từng tận mắt thấy nàng sử dụng.
Đây là lần đầu tiên!
Bà chủ đột ngột biến hóa khiến tam đại sơn chủ Huyền Dương sơn cũng kinh hãi. Ánh mắt họ lần lượt lướt qua bộ giáp cùng song thủ cự kiếm kia, lập tức nhận ra Huyết Yêu chiến trang bất phàm.
Cảnh Thanh cao giọng nói: “Nhị ca cẩn thận!”
Vân Phi Bạch cầm cự phủ trên tay đã lao đến trên đầu bà chủ. Lúc quát lớn, hắn bổ một nhát rìu xuống. Tiểu Càn Khôn trong cơ thể thôi động, thế giới vĩ lực phát tiết, uy lực nhát rìu ấy dường như có thể bổ đôi Vô Ảnh Động Thiên này.
Đối mặt đòn kinh thiên động địa này, bà chủ nhấc kiếm bằng cả hai tay, dưới chân đột nhiên nổ tung một tầng khí lãng. Cả người như quỷ mị xuất hiện trước mặt Vân Phi Bạch, không nhìn không gian ngăn cách. Cự kiếm nghênh đón đại phủ, giáng xuống nặng nề.
Tiếng vang rung trời, vầng sáng có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan tỏa ra như gợn sóng, kéo dài hàng nghìn dặm. Gợn sóng lướt qua, hư không bất ổn.
Tầm mắt Vân Phi Bạch co rụt lại, thân hình như bao tải rách bay ra ngoài, trong mắt hiện lên vẻ kinh sợ.
Trước đó ở miệng núi lửa kia hắn cũng đã giao thủ với Lan U Nhược này. Lúc đó nữ nhân này mặc dù cao minh, nhưng vẫn còn trong giới hạn chịu đựng của hắn. Mà giờ khắc này, chỉ bằng một đòn, đã khiến hắn cảm nhận sâu sắc sự chênh lệch giữa mình và đối phương.
Bộ bí bảo trên người nữ nhân này rốt cuộc có lai lịch gì, tại sao lại có uy năng khủng bố như vậy?
Suy nghĩ chưa kịp chuyển xong, bà chủ trong bộ giáp đỏ như ngọn lửa thiêu đốt đã truy kích đến. Đại kiếm hai tay không hề hoa mỹ lại bổ xuống một kiếm.
Vân Phi Bạch hoảng sợ, vội vàng nhấc rìu ngăn cản.
Cự lực mênh mông không gì chống đỡ nổi truyền đến, thế giới vĩ lực cực kỳ khủng bố áp bách, khiến hắn đơn giản không thể thở nổi.
Cạch cạch cạch…
Vài tiếng tiếng vang, Vân Phi Bạch phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng đã bị thương.
Bà chủ đắc thế không tha người, cự kiếm lại rơi xuống, muốn đuổi tận giết tuyệt.
Lấy một địch ba, mặc dù tế ra Huyết Yêu chiến trang khiến thực lực tăng nhiều, nhưng nếu không thể giải quyết một đối thủ trong thời gian ngắn, vậy cục diện tiếp theo sẽ càng khó ứng phó.
Khí tức tử vong bao trùm, hai con ngươi Vân Phi Bạch đầy sợ hãi. Đối mặt những đòn tấn công liên tiếp này, hắn đúng là căn bản không thể ngăn cản. Nếu sau đòn tiếp theo hắn không né tránh được, không chết cũng trọng thương.
Vào thời khắc mấu chốt này, Cảnh Thanh cùng Chu Nhã cùng nhau giết tới. Tam đại sơn chủ của họ đều xuất hiện, làm sao có thể trơ mắt nhìn bà chủ chém giết Vân Phi Bạch mà thờ ơ.
Trong lúc bà chủ cùng Vân Phi Bạch giao thủ, Cảnh Thanh và Chu Nhã đã xông vào chiến đoàn. Chỉ là tốc độ của bà chủ quá nhanh, cho đến giờ khắc này họ mới gấp rút tiếp viện đến.
Đến chậm một chút dù sao cũng tốt hơn không đến.
Chu Nhã vung trường kiếm trong tay, thế giới vĩ lực tự thân rót vào, giũ ra một màn kiếm, chụp xuống bà chủ. Cảnh Thanh từ bên cạnh giết tới, hai tay ấn quyết bay múa, tách ra những thần thông khác nhau, ầm ầm ấn về phía bà chủ.
Hợp lực hai người, cuối cùng cũng chặn được Lan U Nhược.
Vân Phi Bạch vội vàng lùi lại, hiểm hiểm trốn thoát một kiếp. Toàn thân mồ hôi lạnh ướt đẫm quần áo, gió thổi qua, buốt tim. Trước hôm nay, hắn căn bản không dám tưởng tượng, cùng là lục phẩm, mình và Lan U Nhược này lại có chênh lệch lớn đến thế. Vừa rồi nếu không có Cảnh Thanh và Chu Nhã kiềm chế, hắn sợ là thật không chết cũng phải trọng thương.
Điều này cố nhiên là do hắn khinh địch, nhưng cũng phô bày sự mạnh mẽ khủng khiếp của bà chủ.
Lập tức thẹn quá hóa giận, xách rìu lại xông tới, cùng Cảnh Thanh Chu Nhã tạo thành thế tam giác, bao vây bà chủ lại, các loại thần thông bí thuật điên cuồng thôi động.
“Tê…”
Trong vườn hoa Song Tử đảo, Hoa Dũng hít sâu một hơi, kinh ngạc nhìn chiến cuộc trong thủy kính, sợ hãi nói: “Lan U Nhược này lại cao minh như vậy sao?”
Mặc dù Song Tử đảo có cấm chế ngăn cách, hắn vẫn cảm giác được lực lượng kinh khủng không ngừng truyền đến từ bên ngoài.
Trong lòng thầm nghĩ mà sợ, may mắn không tiếp nhận Lan U Nhược này. Với thực lực nàng đang biểu hiện ra, nếu thật sự tiến vào Song Tử đảo, vợ chồng mình cho dù liên thủ, sợ là cũng không nhất định đánh lại người ta.
Lòng đề phòng người không thể không có, vạn nhất Lan U Nhược này lòng mang ý đồ xấu, vợ chồng mình làm sao ngăn cản? Huống chi, phu nhân giờ còn đang mang thai, tùy tiện cũng không thể động thủ với người.
Ngược lại, Thư Mộc Đan tâm tư nhạy bén hơn một chút, như có điều suy nghĩ nói: “Có thể đạt được lực lượng cường đại như vậy, nàng bỏ ra sợ là cũng không nhỏ. Bộ chiến giáp trên người nàng, cực kỳ tà dị.”
Hoa Dũng suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Phu nhân nói đúng.”
Bà chủ lấy sức mạnh một người chống lại tam đại sơn chủ Huyền Dương sơn, đánh khí thế ngất trời. Vân Phi Bạch và những người khác càng đánh càng kinh hãi, chỉ vì ba người họ liên thủ lại cũng không làm gì được nàng. Đại kiếm hai tay đại xảo bất công kia mỗi lần có thể bộc phát ra uy năng khó có thể tưởng tượng, khiến họ luống cuống tay chân ứng phó.
Hợp lực ba người, lại cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Lan U Nhược.
Mặt khác, đầu bếp và phòng thu chi lâm vào cục diện tương đối thê lương. Huyền Dương sơn lần này tam đại sơn chủ đều xuất hiện, dẫn theo hơn mười vị Khai Thiên trung phẩm. Những người này không dám tùy tiện nhúng tay vào cuộc chiến của lục phẩm Khai Thiên, sợ bị tai bay vạ gió, chỉ có thể dồn ánh mắt vào đầu bếp và phòng thu chi.
Hai người chạy trốn chật vật, sau lưng thần thông bí thuật liên tục nở rộ quang mang, khiến hai người kêu khổ không ngừng.
May mắn hai người họ bây giờ cũng là ngũ phẩm Khai Thiên, cố nhiên đánh không lại mấy chục lần kẻ địch, chạy trốn một trận vẫn không vấn đề gì. Bất quá theo thời gian trôi qua, đám đông Khai Thiên của Huyền Dương sơn dần dần tạo thành một vòng vây, bao vây đầu bếp và phòng thu chi, và vòng vây ấy càng lúc càng thu nhỏ lại.
Rõ ràng, một khi vòng vây co lại đến mức độ nhất định, hai người sẽ không thể trốn đi đâu được.
Bà chủ nhiều lần muốn xông tới tiếp viện, đều bị Vân Phi Bạch ba người ngăn lại.
Tình hình chiến đấu nóng bỏng, Vân Phi Bạch và những người khác lại càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, bởi vì họ phát hiện theo thời gian trôi qua, lực lượng Lan U Nhược phát huy ra cố nhiên không có nhiều biến hóa, nhưng chiêu pháp lại càng ngày càng loạn. Nhiều thần thông sử dụng ra, lực lượng cũng lộ ra cực kỳ phân tán.
Phóng tầm mắt nhìn tới, ngoài bộ giáp chiến màu đỏ sẫm của Lan U Nhược, còn quanh quẩn một tầng huyết vụ đỏ thẫm. Dưới anh khôi kia, hai con ngươi cũng biến thành đỏ sẫm, toàn thân yêu khí cuồn cuộn, phảng phất một đại yêu lâm thế.
Ba người trong lòng âm thầm nghiêm nghị, đều phỏng đoán bộ bí bảo này sợ là có khuyết điểm gì đó, căn bản không thể thôi động thời gian dài, nếu không nhất định có tai họa ngầm.
Nghĩ rõ điểm này, ba người lập tức thay đổi chiến thuật, sẽ không tiếp tục cứng đối cứng với bà chủ, mà là lượn lờ vòng quanh, kéo dài thời gian.
Dựa vào biểu hiện của Lan U Nhược, thời gian càng dài, nàng ứng phó càng chậm chạp. Đến lúc đó bọn họ có thể thong dong ứng phó. Loại chiến đấu cấp bậc này, có khi không phải lực lượng càng mạnh càng tốt.
Yêu khí kia càng ngày càng đậm đặc, hồng quang bao trùm Huyết Yêu chiến trang trên người bà chủ mờ mịt, như có máu tươi chảy xuôi trên đó. Dưới anh khôi, hai con ngươi càng là một màu đỏ sẫm, chiếu rọi ánh sáng điên cuồng và huyết tinh.
Mỗi đòn cự kiếm hai tay giáng xuống, đều có năng lực khai thiên tích địa, nhưng cảm giác của bà chủ lại trở nên cực kỳ trì độn.
Khi Chu Nhã một kiếm đâm tới, bà chủ đúng là không thể kịp phản ứng, trường kiếm thuận theo chỗ nối tiếp của bảo giáp, xuyên thủng bụng dưới bà chủ.
Chu Nhã còn chưa kịp mừng rỡ, bà chủ đột nhiên quay đầu, một kiếm vung xuống!
Chu Nhã kinh hô một tiếng, rút kiếm nhanh chóng lui lại, nhưng vẫn bị lực lượng cuồng bạo kia quét trúng thân thể. Lập tức ngực khí huyết quay cuồng, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
Bà chủ theo đuổi không tha đến, Chu Nhã cắn răng ngăn cản. Một bên khác, Cảnh Thanh xuất thủ kiềm chế, Vân Phi Bạch một nhát rìu đánh xuống, nặng nề bổ vào thân thể bà chủ.
Oanh một tiếng nổ lớn.
Thân hình mảnh mai của bà chủ trực tiếp nện vào hồ lớn, tóe lên sóng dữ ngất trời. Chỗ rơi xuống nước, nước hồ sôi trào, một màu đỏ thẫm. Trong hồ có rất nhiều cá, bị mùi tanh hấp dẫn kia, nhao nhao đến thôn phệ hồng quang, không được lát đã bạo thể mà chết.
Soạt một tiếng, hồng quang lấp lóe, bà chủ từ đáy hồ vọt ra. Dường như do chịu trọng kích từ nhát rìu của Vân Phi Bạch, thần trí điên cuồng thoáng khôi phục một chút thanh minh, trong hai con ngươi đỏ sẫm hiện lên một tia giãy dụa.
Quay đầu nhìn thấy thế cục đầu bếp và phòng thu chi tràn ngập nguy hiểm, tia giãy dụa này lập tức biến mất không thấy, lại lần nữa bị điên cuồng thay thế.
Một tay cầm kiếm, nhẹ nhàng vung lên, thân hình mang theo một chuỗi hồng quang, lao thẳng về phía Vân Phi Bạch gần nhất.
Rầm rầm rầm…
Tiếng nổ lớn không ngừng truyền ra, thế giới vĩ lực va chạm không ngớt.
Trong vườn hoa, Hoa Dũng hơi híp mắt lại: “Lan U Nhược này xong rồi.”
Thư Mộc Đan bên cạnh thở dài thườn thượt một hơi.
Cùng là nữ tử, nàng không thể không thừa nhận, Lan U Nhược hơn nàng rất nhiều. Bất đắc dĩ thế cô lực yếu, tam đại sơn chủ Huyền Dương sơn đều xuất hiện, một mình nàng căn bản không thể chống lại.
Cùng là lục phẩm Khai Thiên, nàng biết rõ lực lượng của ba vị lục phẩm Huyền Dương sơn kia. Đơn đả độc đấu, bất kỳ một ai nàng cũng không chắc chắn là đối thủ.
Thế mà Lan U Nhược lại lấy một địch ba, chống cự lâu như vậy.
Kỳ thật với thực lực nàng đang biểu hiện ra, nếu thật sự dốc lòng chạy trốn, bên Huyền Dương sơn chưa chắc có biện pháp gì với nàng. Nàng sở dĩ ở lại liều chết tác chiến, hiển nhiên là vì mấy người bên cạnh.
Nàng có thể trốn được, mấy người bên cạnh nàng thì làm sao trốn?
Sự có tình có nghĩa như vậy, khiến nàng trong lòng khâm phục.
Quay đầu nhìn phu quân của mình, môi đỏ khẽ mấp máy, muốn nói lại thôi.
Vợ chồng ở chung đã nhiều năm như vậy, nàng chỉ cần một ánh mắt là Hoa Dũng biết có ý gì. Đây là muốn thay Lan U Nhược cầu tình, để mình đưa nàng vào.
Bốn mắt nhìn nhau, Hoa Dũng chậm rãi lắc đầu.
Không nói đến việc làm như vậy sẽ đắc tội Huyền Dương sơn, kết thù với Huyền Dương sơn, một khi không tốt sẽ là dẫn lửa thiêu thân. Cho dù có thể lắng dịu cơn giận của Huyền Dương sơn, thực lực Lan U Nhược biểu hiện lần này cũng khiến hắn cực kỳ kiêng kỵ.
Lực lượng như thế, mời nàng đến đây làm đảo chủ sao? Về sau vợ chồng họ chẳng lẽ còn phải xem sắc mặt người ta làm việc?
Thư Mộc Đan nặng nề thở dài, hai tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng to ra của mình, trong miệng ngân nga bài đồng dao không tên, nét mặt từ ái.