» Chương 115: Giác nghệ bắt đầu
Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 11, 2025
Tiểu mập mạp rời đi động phủ của Tô Tử Mặc vẫn còn đầy bụng nghi hoặc, vẻ mặt hoang mang. Hắn nhất thời chưa thể kịp phản ứng với những gì vừa xảy ra.
Trong giới Tu Chân, không thiếu những luyện thể thuật cao minh, nhưng chưa từng nghe nói loại luyện thể thuật nào có thể tay không bắt binh khí. Hơn nữa lại không chút tổn hao!
Chỉ sợ ngay cả Yêu tộc nổi danh với nhục thân cường đại cũng không dám tùy tiện làm như vậy.
Tiểu mập mạp đột nhiên nhớ lại cảnh tượng khi mới bái nhập tông môn. Tô Tử Mặc cõng hắn, còn có thể quần nhau với bầy tiên hạc Linh Yêu cấp trên vách núi cao chót vót. Điều này không chỉ đơn thuần là tu luyện luyện thể thuật là có thể làm được.
Tiểu mập mạp nhíu mày, chợt nhớ ra, ngay khoảnh khắc cự phủ va chạm với bàn tay của Tô Tử Mặc, ngoài tiếng vang trầm đục còn có một tiếng động kỳ lạ kèm theo. Giống như có vật gì sắc bén đụng vào binh khí, phát ra tiếng giòn tan.
Vì sự việc đột ngột xảy ra, tiểu mập mạp đã không suy nghĩ nhiều. Bây giờ hồi tưởng lại, ngược lại thấy có chút cổ quái.
Tiểu mập mạp theo bản năng lấy cự phủ của mình ra, ánh mắt quét qua, con ngươi lập tức co rút lại. Lông tơ trên cổ dựng đứng, trong mắt tràn đầy kinh hãi! Trên lưỡi búa của cây cự phủ này, vậy mà lại có thêm năm cái hố nhỏ!
Tiểu mập mạp hít sâu một hơi, đè nén sự chấn động trong lòng. Hắn xòe bàn tay, khoa tay múa chân trên lưỡi búa. Đặt bàn tay mình lên lưỡi búa, vị trí ngón tay rơi xuống chính là vị trí của năm cái hố kia!
Ục ục!
Yết hầu của tiểu mập mạp khẽ động, nuốt nước bọt.
Tiểu mập mạp vội vàng thu cự phủ lại, điều chỉnh lại hơi thở, ổn định tâm thần, rồi mới rời khỏi đó.
…
Trong động phủ.
Tô Tử Mặc nhìn bàn tay mình, khẽ thở dài một tiếng.
Vừa rồi, hắn chỉ nhất thời hứng khởi, muốn tay không tiếp thử một đòn búa của tiểu mập mạp. Không ngờ vẫn không đè nén được huyết mạch chi lực, bức ra bộ móng tay sắc bén như đao.
Cảnh này bị tiểu mập mạp nhìn thấy, chưa chắc có gì, nhưng nếu lọt vào mắt các tiền bối trong tông môn, rất có thể sẽ dẫn đến nghi ngờ vô căn cứ, thậm chí lộ ra huyết mạch Yêu tộc của bản thân!
“Việc này, rốt cuộc cũng là phiền phức.” Tô Tử Mặc lắc đầu, hai hàng lông mày hiện lên vẻ buồn bã.
Lúc này, chỉ còn lại một tháng nữa là đến buổi ngũ phong giác nghệ cuối năm.
Tu vi của Tô Tử Mặc cũng vừa mới đột phá đến Ngưng Khí tầng tám.
Tô Tử Mặc lại lấy đỉnh luyện khí ra khỏi túi trữ vật.
Trong tháng cuối cùng này, Tô Tử Mặc nhất định phải luyện thành Tam Tài kiếm trận. Tốt nhất là có thể luyện thành Lục Hợp kiếm trận, như vậy nắm chắc đánh bại Phong Hạo Vũ mới lớn hơn.
Tiền đề để tu luyện kiếm trận chính là phải luyện chế ra một bộ phi kiếm.
Hạ phẩm phi kiếm, Tô Tử Mặc đã có một thanh. Hắn còn cần luyện chế thêm năm thanh nữa.
Luyện chế hạ phẩm phi kiếm, đối với Tô Tử Mặc mà nói, đã không còn là vấn đề.
Trong việc tụ linh, Tô Tử Mặc nhờ có linh giác hỗ trợ nên tỷ lệ thành công là trăm phần trăm. Chỉ là trước mắt vẫn chưa thể luyện chế được Linh khí trung phẩm, không rõ nguyên nhân.
Một ngày trôi qua, Tô Tử Mặc cuối cùng cũng luyện chế được năm thanh hạ phẩm phi kiếm, đủ để tạo thành một bộ.
Ngay trong động phủ này, Tô Tử Mặc hồi tưởng lại nội dung Tam Tài kiếm trận, bắt đầu tu luyện.
Muốn bày kiếm trận, yêu cầu rất cao về việc điều khiển kiếm, phải làm đến không sai chút nào mới có thể bày trận thành công.
May mắn là tháng trước có tiểu mập mạp trợ giúp, Tô Tử Mặc đã đặt nền móng cho ngự kiếm thuật. Bây giờ cần luyện tập là cách điều khiển nhiều thanh phi kiếm cùng lúc.
…
Tháng cuối cùng, không khí trong ngũ phong rõ ràng căng thẳng hơn nhiều.
Đa số đệ tử đều bế quan tu luyện trong động phủ của mình, chuẩn bị phô diễn tài năng tại ngũ phong giác nghệ.
Sự chấn động do người bí ẩn xông trận tại Trận phong trước đó cũng dần lắng xuống.
Một thời gian, thân phận của người bí ẩn xông trận từng trở thành chủ đề phổ biến nhất giữa các đệ tử ngũ phong, hầu như ngày nào cũng có người đoán già đoán non.
Khi cuối năm đến gần, số người thảo luận việc này đã dần thưa thớt.
Ngày hôm đó, trong Phiêu Miểu cung truyền đến tiếng chuông vang vọng, tổng cộng năm tiếng.
Ngũ phong giác nghệ, chính thức bắt đầu!
Đông đảo đệ tử thí luyện nhao nhao từ động phủ đi ra, tinh thần phấn chấn, nhanh chóng hướng về Khí phong.
Ngũ phong giác nghệ tổng cộng được tổ chức trong năm ngày.
Vì Khí phong và Đan phong có thực lực yếu nhất, theo sắp xếp những năm trước, giác nghệ của hai phong này đều được sắp xếp vào ngày đầu tiên và ngày thứ hai.
Nhưng năm nay có điểm khác biệt.
Việc Phong Hạo Vũ và Tô Tử Mặc ước chiến, mọi người trong ngũ phong đều biết.
Mà trùng hợp là, cả hai lại đồng thời tham gia giác nghệ Khí phong và Đan phong. Bất luận là luyện khí hay luyện đan đều tiêu hao linh khí, thể lực, tâm thần.
Để đảm bảo cả hai có thể có trạng thái đỉnh cao tham gia giác nghệ hai phong, thủ tọa ngũ phong quyết định năm nay sẽ cách quãng giác nghệ của hai phong này.
Ngày đầu tiên, giác nghệ Khí phong.
Ngày thứ hai, giác nghệ Phù phong.
Ngày thứ ba, giác nghệ Đan phong.
Ngày thứ tư, giác nghệ Trận phong.
Ngày thứ năm, giác nghệ Linh phong.
Giác nghệ Linh phong là được chú ý nhất trong ngũ phong, hàng năm đều được đặt vào cuối cùng.
Việc sắp xếp giác nghệ Trận phong ở phía trước cũng là để Phong Hạo Vũ sau khi tham gia giác nghệ Đan phong có thời gian nghỉ ngơi, chuẩn bị cho giác nghệ Linh phong.
Giác nghệ Khí phong được tổ chức trong Luyện Khí điện của Khí phong.
Ngày đầu tiên, bên ngoài Luyện Khí điện hầu như tập trung toàn bộ đệ tử ngũ phong, thậm chí còn không ít đệ tử nội môn lần lượt kéo đến.
Trên Khí phong, chưa bao giờ có lúc nào náo nhiệt như vậy.
Nhìn lướt qua, người đông nghìn nghịt, dày đặc.
Sở dĩ có thể như vậy, đơn giản là giác nghệ Khí phong ngày đầu tiên cũng là trận đối đầu đầu tiên của Phong Hạo Vũ và Tô Tử Mặc!
Vạn chúng chú mục!
Mọi người đều muốn biết, trong lĩnh vực luyện khí, rốt cuộc là Phong Hạo Vũ, tinh anh của Linh phong sở hữu Phong Linh Căn, sẽ vượt trội hơn, hay là Tô Tử Mặc, người tu luyện ra linh hỏa cấp ba, sẽ là người chiến thắng cuối cùng.
Trước đó, các đệ tử ngũ phong đã sớm ngầm đặt cược, xem rốt cuộc ai có thể thắng.
Trong Luyện Khí điện, hàng ghế đầu tiên là các thủ tọa ngũ phong.
Phía dưới là hơn trăm vị đệ tử dự thi đứng.
Còn các đệ tử xem trận chỉ có thể đứng bên ngoài đại điện, không thể tiến vào bên trong, để đề phòng làm phiền quá trình luyện khí của các đệ tử tông môn.
“Tránh ra, tránh ra!”
Bên ngoài đám đông truyền đến một trận tiếng quát tháo, giống như có người nào đó đang đuổi tới.
Đám người tách ra hai bên, lộ ra một thông đạo.
Một vị Luyện Khí sư thân mang áo bào tím chắp hai tay sau lưng, thong dong bước tới, thần sắc cao ngạo, đi vào Luyện Khí điện. Chính là Phong Hạo Vũ, người đến tham gia giác nghệ!
“Lợi hại, đã đạt đến Ngưng Khí đại viên mãn!”
“Hừ, đâu chỉ có vậy. Ta nói cho ngươi biết, nửa tháng trước, Phong sư huynh đã Ngưng Khí đại viên mãn. Bây giờ chỉ còn một chút nữa là có thể bước vào Trúc Cơ cảnh!”
“Không biết Tô Tử Mặc bây giờ tu luyện đến cảnh giới nào. Nếu kém quá xa, trận luận bàn cuối cùng của hai người thật là không có gì đáng mong đợi.”
Đúng lúc này, trong đám người lại vang lên một tiếng hô lớn: “Tô Tử Mặc đến rồi!”
Đám người nhao nhao liếc nhìn.
Cách đó không xa, Tô Tử Mặc ngự kiếm mà đến, vẫn là bộ thanh sam, thần sắc bình tĩnh, nhìn qua dường như không có chút áp lực nào.
“Hắc!”
Một vị đệ tử nhịn không được cười nhạo nói: “Ta không nhìn nhầm chứ, chỉ là Ngưng Khí tầng tám à?”
“Ha ha, thật làm cho ngươi nói trúng. Chênh lệch hai cấp bậc, trận chiến cuối cùng, không cần đánh cũng biết kết quả.” Một tên đệ tử khác lắc đầu cười, trong mắt không giấu nổi vẻ khinh miệt.
“Ta nếu là Tô Tử Mặc, liền sớm nhận thua cho rồi, khỏi đến lúc đó lại bị đánh quá thảm trước mắt bao người, mất mặt xấu hổ.”
✵✵✵✵✵✵✵
Mọi người đánh giá 10 điểm cho mình nhé.
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.
Từ một tác giả đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác giả đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ.
Là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end.