» Chương 289: Tiểu Ngưng nói
Vĩnh Hằng Thánh Vương - Cập nhật ngày May 12, 2025
Tô Tử Mặc trở lại Mặc Linh luyện khí phường lúc đêm đã về khuya.
Hắn nhẹ nhàng đặt chân trong sân, hai tai khẽ động, cẩn thận lắng nghe. Từ căn phòng của Niệm Kỳ, ẩn ẩn truyền đến hai hơi thở đều đặn.
Trong bóng tối, một bóng đen khẽ khàng lướt đến như u linh, chính là Dạ Linh.
Tô Tử Mặc khẽ ngừng lại, rồi yên lòng.
Chỉ cần Dạ Linh còn đó, chứng tỏ Niệm Kỳ và Tiểu Ngưng vẫn an toàn.
Chắc hẳn, cả hai đã ngủ say.
Hôm nay, Tiểu Ngưng đã trải qua không ít biến cố.
Trong cuộc đấu nội đan với Hạ Hưng, vốn có thể luyện chế được một viên Hồi Linh đan hoàn mỹ, lại bị đánh lén, ngưng đan thất bại.
Sau đó lại bị tu sĩ Chân Hỏa luyện đan các và Thanh Sương luyện đan các vây công, cô độc bất lực. Ngay lúc ấy, nàng gặp lại Tô Tử Mặc.
Rồi Tô Tử Mặc dọc đường giết người, bị đưa vào Vương cung. Tiểu Ngưng lại lo lắng an nguy cho hắn, mãi cho đến khi hắn bình yên trở về.
Những thay đổi tâm trạng nhanh chóng, chập chùng lên xuống như vậy tiêu hao tinh thần của một người rất lớn.
Tô Tử Mặc không đánh thức hai người, trở về phòng mình, khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt suy ngẫm.
Hôm nay, hắn nhận lại Tiểu Ngưng, lại được Chu Thiên tử tiếp kiến. Tin rằng không bao lâu nữa, Chu Thiên tử sẽ đoán ra, Mặc Linh chính là Tô Tử Mặc.
Trên thực tế, với trí tuệ của Chu Thiên tử, việc không đoán ra chuyện này chủ yếu là do trong nhận thức của ngài, Tô Tử Mặc chỉ là một phàm nhân không thể tu hành.
Mà Mặc Linh, lại là Trúc Cơ tu sĩ, là đệ nhất luyện khí sư danh tiếng lừng lẫy khắp Vương thành Đại Chu!
Hai người một kẻ ở dưới đất, một người trên mây, chênh lệch quá xa.
Đương nhiên, thân phận này không thể giấu được lâu. Tại đại tông môn tỷ thí, nhất định sẽ bại lộ.
Đối với chuyện này, Tô Tử Mặc không quá để tâm, thuận theo tự nhiên là tốt nhất.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm ngày thứ hai.
Tiểu Ngưng dậy sớm, muốn xem Tô Tử Mặc đã trở về chưa.
Vừa bước ra khỏi phòng, đã thấy Tô Tử Mặc đang ngồi trong tiểu viện, uống trà thơm được pha từ sương mai, vẻ mặt ung dung tự tại.
“Ca, xin lỗi, hôm qua muội ngủ thiếp đi.”
Tối hôm qua, Tiểu Ngưng vốn định đợi Tô Tử Mặc trở về, nhưng không chịu nổi mệt mỏi, ngủ thiếp đi.
“Có gì đâu.”
Tô Tử Mặc cười, chỉ vào chiếc ghế đá bên cạnh nói: “Ngồi đi, kể cho ta nghe xem.”
“Vâng.”
Tiểu Ngưng nghe lời ngồi xuống, nhận lấy chén trà Tô Tử Mặc đưa cho, nhấp một ngụm nhỏ. Hương thơm ngào ngạt, khiến nàng cảm thấy toàn thân lỗ chân lông đều mở ra.
“Ngươi đến Vương thành khi nào?” Tô Tử Mặc hỏi.
“Đến được khoảng một năm rồi.”
Tiểu Ngưng nói: “Là do muội tự xin lệnh đến. Dao Tuyết tỷ tỷ và mọi người vẫn chưa đến.”
Nói đến đây, Tiểu Ngưng cố ý dừng lại, ngước mắt nhìn sắc mặt Tô Tử Mặc.
Tô Tử Mặc cúi đầu uống trà, thần sắc bình tĩnh, như không nghe thấy gì, không chút phản ứng nào.
Tiểu Ngưng đành tiếp tục nói: “Muội nghĩ, như vậy nhất cử lưỡng tiện, không những có thể giúp đỡ những người khác luyện đan, còn có thể rèn luyện thêm Đan Đạo của muội.”
Tô Tử Mặc lại hỏi: “Vì sao ngươi lại nghĩ đến việc trở thành luyện đan sư?”
Phải biết, linh căn của Tiểu Ngưng chỉ là Ngụy linh căn. Cho dù không phân tán tinh lực để học luyện đan, đều chưa chắc có thể thành công bước vào Kim Đan cảnh.
Tô Tử Mặc trong lòng không hiểu, trong tình huống như vậy, Tiểu Ngưng vì sao vẫn chọn trở thành luyện đan sư.
Tiểu Ngưng nhẹ nhàng thở dài, cảm xúc đột nhiên trở nên có chút thất lạc. Sau nửa ngày, mới chậm rãi nói: “Ba người chúng ta, chỉ có đại ca không cách nào tu luyện. Muội sợ hãi… Đại ca có một ngày sẽ cách chúng ta mà đi.”
Tô Tử Mặc trầm mặc.
Có vô số đêm, hắn đã từng nghĩ đến vấn đề này, từng có cùng một nỗi lo.
Nếu hắn và Tiểu Ngưng đều có thể bước vào Đan Đạo, thọ nguyên của Tô Hồng không hơn trăm năm nữa, tất nhiên sẽ ra đi trước bọn họ.
Có lẽ, không ai có thể lý giải được tình thân huyết thống giữa ba người bọn họ.
Cho dù bây giờ Tô Tử Mặc và Tiểu Ngưng đã bước vào tu hành, nhưng đối với Tô Hồng, sâu thẳm trong lòng hai người, vẫn mang theo một sự ỷ lại và quyến luyến sâu sắc.
Năm đó, nếu không có Tô Hồng, hai huynh muội họ
Người căn bản không sống nổi!
Tô Tử Mặc, Tiểu Ngưng từ khi bắt đầu biết chuyện, đều chưa từng gặp phụ mẫu. Trong lòng hai người, Tô Hồng tựa như cha mẹ của họ.
Tiểu Ngưng ngây ngốc nói: “Muội biết, chúng ta cuối cùng phải trải qua điều này, phải trải qua sinh ly tử biệt. Nhưng muội muốn khoảnh khắc đó, đến chậm một chút.”
“Muội nghe người ta nói, một số luyện đan sư lợi hại, có thể luyện chế ra linh đan diệu dược tăng trưởng thọ nguyên. Cho nên muội muốn thử xem. Dù chỉ thêm một năm, thêm một tháng, thêm một ngày cũng tốt.”
Tô Tử Mặc động lòng, đưa tay nhẹ nhàng ôm Tiểu Ngưng đang rưng rưng nước mắt vào lòng, im lặng không nói.
Tu sĩ tu đạo, phần lớn là vì trường sinh cửu thị.
Đan dược có thể tăng thêm thọ nguyên, đừng nói Tô Tử Mặc chưa từng nghe qua. Cho dù thế gian này thật sự có loại đan phương như vậy, chỉ sợ điều kiện luyện chế khắc nghiệt đến mức khó như lên trời, không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng, Tiểu Ngưng biết rõ điều này, nhưng vẫn chọn đi trên con đường luyện đan sư.
Dù cho loại đan dược này chỉ tồn tại trong truyền thuyết hư vô phiêu miểu, nàng cũng phải thử một lần, chỉ vì tia hy vọng mong manh trong lòng.
Đột nhiên, Tô Tử Mặc hiểu ra một chuyện.
Tiểu Ngưng có thể đạt được thành tựu như vậy trên Đan Đạo không phải là ngẫu nhiên.
Loại chấp niệm này, không phải ai cũng có được.
Một lúc sau, Tô Tử Mặc lại hỏi: “Tôn lò luyện đan này của ngươi là chuyện gì xảy ra?”
Tiểu Ngưng đứng dậy, lấy tôn lò luyện đan tinh xảo cổ phác ra, đặt lên bàn nói: “Muội thấy nó ở một cửa hàng trong Vĩnh Hưng phường. Lúc ấy không thấy có gì đặc biệt, chỉ là trông rất cổ xưa, không có gì nổi bật.”
“Nhưng, khi muội cầm nó lên, trong lòng lại thoáng qua một cảm giác vô hình. Cho nên, muội liền mua nó về, vừa lúc bị Hạ Hưng của Chân Hỏa luyện đan các nhìn thấy.”
Tô Tử Mặc nhìn tôn lò luyện đan, như có điều suy nghĩ.
Tiểu Ngưng lại nói: “Sau này, khi muội dùng tôn lò luyện đan này luyện đan, mới cảm nhận được sự khác biệt.”
“Chỉ cần mang theo tôn lò luyện đan này, khi muội luyện đan, tinh thần lực sẽ trở nên cực kỳ tập trung. Trừ phi có chuyện gì lớn, rất khó phân tâm!”
Tô Tử Mặc giật mình.
Thảo nào hôm qua khi đấu đan, trạng thái của Tiểu Ngưng có thể nói là hoàn mỹ, tập trung tinh thần. Hóa ra trong đó, còn có công lao của tôn lò luyện đan thần bí này.
“Cất kỹ đi.”
Tô Tử Mặc dặn dò: “Tôn lò luyện đan này, vô luận thế nào cũng đừng đưa cho người khác, tự mình giữ kỹ! Ta cảm giác, tôn lò luyện đan này có lai lịch lớn.”
Chỉ dựa vào vật chết, lại có thể ảnh hưởng đến trạng thái tinh thần của một người.
Loại lò luyện đan này, ngay cả với năng lực của Tô Tử Mặc cũng không thể luyện chế được.
“Vâng!”
Tiểu Ngưng nhẹ gật đầu.
Tô Tử Mặc trầm ngâm một chút, lại nói: “Từ hôm nay trở đi, ngươi tạm thời ở chỗ ta tu luyện đi. Đến khi đại tông môn tỷ thí, ngươi hãy trở về.”
Hôm qua xảy ra không ít chuyện, Tô Tử Mặc thật sự không yên tâm để Tiểu Ngưng tiếp tục ở lại Thanh Sương luyện đan các.
Hơn nữa, Tô Tử Mặc định tận dụng hơn một tháng còn lại này, giúp Tiểu Ngưng nâng cao cảnh giới tu vi.
Tiểu Ngưng là Ngụy linh căn, tốc độ tu luyện chậm nhất.
Thế là, Tô Tử Mặc khắc họa cho Tiểu Ngưng một số trận pháp phụ trợ, có thể giúp nàng hấp thu linh khí tốt hơn. Bên trong đặt toàn bộ đều là linh thạch thượng phẩm!
Phải biết, phần lớn Kim Đan chân nhân tu hành, dùng mới là linh thạch thượng phẩm.
Mà kế hoạch của Tô Tử Mặc rất đơn giản, chính là dùng linh thạch thượng phẩm để nâng cao.
Bởi vì thứ hắn hiện tại không thiếu nhất, chính là Linh thạch.
✵✵✵✵✵✵✵
Mọi người đánh giá 10 điểm cho mình nhé.
====================
Đây là bộ truyện thuộc thể loại ngự thú đỉnh cao từ sau thời đại của bộ mà ‘ai cũng biết’ đến giờ.
Từ một tác đại thần về đồng nhân pokemon, chuyển sang thể loại ngự thú lưu, tác đã gặt hái nhiều thành tích bùng nổ cho bản thân.
Nếu là fan của ngự thú lưu, thì không thể bỏ qua Không Khoa Học Ngự Thú.
Hãy ghé đọc và cảm nhận. Truyện đã end.