» Chương 1276: Ta có thành ý cùng ngươi làm bằng hữu
Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh - Cập nhật ngày June 1, 2025
Mị Đại lạnh mặt bước ra, nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh đang đứng ngoài cổng gia tộc.
Lữ Thiếu Khanh đứng trước cổng chính, hai tay chắp sau lưng, bình tĩnh đánh giá cổng lớn của Mị gia, trông vô cùng nhàn nhã.
Đây là lần đầu tiên Mị Đại nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh bằng xương bằng thịt.
Sau khi thấy dung mạo Lữ Thiếu Khanh, hắn âm thầm cắn răng trong lòng, quả nhiên gặp người thật còn ghê tởm hơn.
Chỉ nhìn chân dung Lữ Thiếu Khanh đã thấy hắn rất đáng đánh đòn, nay thấy người thật, Mị Đại càng muốn ra tay đánh hắn.
Nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh đứng trước cổng không chút phòng bị, Mị Đại bỗng nhiên có một loại xúc động, muốn ra lệnh một tiếng, gọi hết cao thủ trong nhà ra, cùng nhau xông lên băm Lữ Thiếu Khanh thành thịt nát.
Nhưng nghĩ đến Lữ Thiếu Khanh cũng là một vị Hóa Thần, hắn đành phải đè xuống sát ý trong lòng.
Một Hóa Thần trẻ tuổi như vậy, thật đáng sợ.
Hắn hít sâu mấy hơi, để bản thân bình tĩnh lại, rồi tiến đến trước mặt Lữ Thiếu Khanh, lạnh lùng hỏi: “Ngươi nhìn cái gì?”
(Nhìn con ngươi ấy hả, tên nhà quê. Mị gia ta đường đường là một phủ đệ bề thế, nhìn mà ngu người đi!)
Lữ Thiếu Khanh mỉm cười, vẻ mặt ôn hòa lễ độ, hệt như một công tử ôn nhã, hắn chỉ vào cổng nói: “Cổng chính và biển hiệu nhà các ngươi đều không phải phàm phẩm đâu, đem bán đi hẳn là có thể đổi được một ít linh thạch nhỉ?”
“Có thể bán được bao nhiêu, ngươi có biết không?”
Bán?
Hỏa khí trong lòng Mị Đại tự nhiên dâng trào.
Tới đây nhìn ngắm nửa ngày, hóa ra là muốn phá cổng chính nhà ta đi bán sao?
Đáng chết tên nhà quê, quả nhiên đáng bị đánh chết!
Mị Đại càng nhìn càng muốn giết chết Lữ Thiếu Khanh, hắn chưa từng thấy kẻ nào mặt dày vô sỉ đến vậy.
Nhưng nghĩ đến Lữ Thiếu Khanh là một vị Hóa Thần, lại có một vị sư huynh cũng là Hóa Thần, cả hai đều là yêu nghiệt thiên tài tuổi trẻ, tiềm lực phát triển tương lai kinh người.
Mị Đại cũng đành phải đè xuống hỏa khí trong lòng, hắn nhàn nhạt nói: “Ngươi tới đây muốn làm gì?”
“Ta và Mị Càn là bạn tốt, ta tới đây là có chuyện vui muốn báo cho hắn biết.”
Bạn tốt?
Mị Đại suýt chút nữa thì tức đến bật cười.
Hắn cảm thấy mình làm gia chủ, da mặt đã đủ dày,
Nhưng tuyệt đối không ngờ tới, da mặt Lữ Thiếu Khanh trước mắt này lại còn dày hơn hắn, một gia chủ, gấp vạn lần.
Ai mẹ nó cùng ngươi là bạn tốt?
Đồ không biết xấu hổ!
Theo lý mà nói, Lữ Thiếu Khanh tiềm lực to lớn, Mị gia cùng hắn kết giao bằng hữu là lựa chọn tốt nhất.
Các thế lực lớn bình thường đều sẽ làm như vậy, những thế lực đã trao thệ ước lệnh bài cho Lữ Thiếu Khanh cũng có ý định này.
Nhưng Mị Đại lại không hề có ý muốn kết giao bằng hữu.
Hắn không thể hạ mình đi kết giao bằng hữu với Lữ Thiếu Khanh, Mị gia cũng không muốn nịnh bợ hạng người này.
Nếu lấy lòng Lữ Thiếu Khanh, thì con trai Mị Càn của hắn sẽ ra sao?
Hơn nữa, hiện tại lại còn có một trưởng lão đã chết. Càng không thể nào kết giao bằng hữu với hạng người như Lữ Thiếu Khanh, Mị gia thà rằng hận không thể giết chết hắn.
Hiện tại không giết được, tương lai cũng sẽ tìm cách giết chết hắn.
Hắn đè nén nộ khí, lạnh lùng nói: “Bằng hữu? Ta không thấy ngươi có thành ý muốn kết giao bằng hữu với Mị gia chúng ta.”
“Thành ý? Có chứ.”
Có thành ý muốn kết giao bằng hữu ư?
Câu trả lời của Lữ Thiếu Khanh khiến Mị Đại ngây ngẩn cả người.
Ngươi hỗn đản này có thành ý gì chứ?
Không đợi hắn hỏi, liền thấy Lữ Thiếu Khanh chỉ vào cổng phía sau Mị Đại nói: “Ngươi nhìn, cổng chính nhà các ngươi xa hoa khí phái như thế, lại còn có cái biển hiệu này nữa, đem bán đi, khẳng định có thể bán được giá tốt.”
“Đến lúc đó ta liền chịu thiệt một chút, số linh thạch bán được chúng ta chia đôi, thế nào? Thành ý của ta đủ lớn rồi chứ?”
“Nếu là người khác, ta một viên linh thạch cũng không chia đâu.”
Ta đi ngươi đại gia!
Mị Đại bị sự vô sỉ của Lữ Thiếu Khanh khiến hắn khiếp sợ.
Hắn phát hiện mình vẫn còn đánh giá thấp da mặt của Lữ Thiếu Khanh.
Muốn đem cổng chính nhà hắn đi bán, còn đề nghị chia đều, sau đó lại nói là đầy thành ý.
Ngươi ngông cuồng thế, sao ngươi không bay lên trời luôn đi?
Lúc này Mị Đại cuối cùng cũng cảm nhận được vì sao nữ nhi hắn vừa nhắc tới Lữ Thiếu Khanh lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hóa ra thật sự có kẻ chỉ vài câu nói đã có thể khiến người ta tức chết.
Nhìn thấy Lữ Thiếu Khanh với vẻ mặt nghiêm túc không hề đùa giỡn, trong lòng Mị Đại thậm chí còn thầm mắng Mị Bắc Lạc.
Thật là một phế vật, lại không giết được tên hỗn đản này, ngược lại còn tự rước họa vào thân.
Nhìn Lữ Thiếu Khanh, hắn nhịn không được mở miệng hỏi: “Ngươi đã làm gì Bắc Lạc trưởng lão?”
Với cảnh giới của Mị Bắc Lạc, hắn không tin Lữ Thiếu Khanh một mình có thể giết được, nhất định phải có ai đó hỗ trợ.
“Ai là Bắc Lạc trưởng lão?” Lữ Thiếu Khanh trong lòng không chút xao động, thậm chí còn lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
(Còn giả vờ nữa à?)
Mị Đại có xúc động muốn xông tới bóp cổ Lữ Thiếu Khanh hỏi cho ra nhẽ.
Nhưng tiếp đó, Lữ Thiếu Khanh lại khiến sát ý trong lòng Mị Đại điên cuồng trỗi dậy.
Lữ Thiếu Khanh với vẻ mặt thành thật nói: “Ta vẫn luôn ở thành này, không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra.”
“Mọi người đều có thể làm chứng, đúng không?”
Hiểu rồi.
Mị Đại chợt hiểu Lữ Thiếu Khanh có dụng ý gì khi xuất hiện ở đây.
Để Mị gia làm nhân chứng ngoại phạm cho hắn.
Buồn nôn, thật sự là buồn nôn!
Mị Đại ban đầu định để Mị Bắc Lạc hành động lặng lẽ, thần không biết quỷ không hay xử lý Lữ Thiếu Khanh, cho nên, ngay cả trong tộc cũng không mấy người biết Mị Bắc Lạc đã đi làm gì.
Bây giờ Mị Bắc Lạc đã chết, cái quả đắng này, Mị gia nhất định phải nuốt.
Cho dù biết rõ có liên quan đến Lữ Thiếu Khanh, nhưng lại không có chứng cứ.
Chiêu này của Lữ Thiếu Khanh chơi quá hiểm, Mị Đại căn bản không có cách nào liên kết cái chết của Mị Bắc Lạc với hắn.
Kẻ này đáng chết!
Sát ý trong lòng Mị Đại tăng vọt, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Lữ Thiếu Khanh mang theo sát ý sâu đậm.
Xem ra, có lẽ phải làm theo lời Mị Á mà thôi?
Nhưng mà!
Mị Đại vẫn còn vài phần chần chừ, nếu bây giờ động thủ giết Lữ Thiếu Khanh, sau này bị Kế Ngôn để mắt đến sẽ rất phiền phức.
Lữ Thiếu Khanh thấy Mị Đại không nói gì, liền hỏi: “Mị gia chủ, Mị Càn đâu rồi? Cho hắn ra đây.”
“Hắn không rảnh, cũng sẽ không gặp ngươi.”
“Tại sao chứ? Người bạn này của ta vừa đột phá trở thành Hóa Thần, chuyện vui này phải nói cho hắn biết chứ!” Lữ Thiếu Khanh bĩu môi, tới đây gặp Mị Càn chính là mục đích cuối cùng của hắn.
Muốn an tâm tu luyện ư?
Đâu có dễ dàng như vậy, đã hỏi qua ta chưa?
Ta sát!
Đáng chết, hóa ra đây mới là mục đích của ngươi sao?
Vẫn muốn tiếp tục đả kích con trai ta ư?
Ngươi muốn chết!
Mị Đại không thể nhịn được nữa, cứ nghĩ đến con trai hắn, nhất định phải giết chết tên hỗn đản trước mắt này, nếu không con trai hắn không biết đến bao giờ mới thoát khỏi tâm ma.
“Nếu đã vậy, đi theo ta…”