» Chương 2793: Ngũ Sắc Bảo Tháp
Vũ Luyện Điên Phong - Cập nhật ngày May 8, 2025
Chương 2793: Ngũ Sắc Bảo Tháp
Lôi Đình hừ nhẹ một tiếng, nhưng cũng theo lời buông ra bàn tay lớn, nhàn nhạt nói: “Nghe nói trước ngươi cùng tên kia giao thủ, sau đó không chiếm được tiện nghi?”
Tiêu Thần sắc mặt nghiêm túc hỏi ngược lại: “Ngươi vừa mới cũng cùng hắn giao thủ, thực lực hắn thế nào, ngươi chẳng lẽ không nhìn ra?”
Lôi Đình thần sắc nghiêm lại, nghiêm túc suy nghĩ một hồi, vuốt cằm nói: “Người này là một kình địch!”
Tiêu Thần nói: “Càng đáng ghét hơn là, Huân Nhi nàng dường như đối với tên này còn có chút vài phần kính trọng. Vì lẽ đó Lôi Đình, chuyện của chúng ta tạm gác lại, liên thủ đánh đuổi người này khỏi bên cạnh Huân Nhi mới là chính đạo!”
Lôi Đình cười nhạo một tiếng: “Liên thủ? Ta cần cùng ngươi liên thủ sao? Thật là chuyện cười.”
Tiêu Thần nói: “Ngươi dám nói chuyện với Huân Nhi không? Ngươi dám nhìn vào mắt nàng không?”
Lôi Đình một thân khí thế đột nhiên dập tắt, lúng túng một lát mới không cam lòng nói: “Ai mà chẳng có nhược điểm.”
Tiêu Thần cười lạnh nói: “Ngươi ngay cả nhìn Huân Nhi, nói chuyện với Huân Nhi dũng khí cũng không có, nếu Huân Nhi cùng hắn đồng thời, ngươi nên làm sao đối phó!”
“Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?” Lôi Đình đầy vẻ căm tức.
Tiêu Thần khẽ mỉm cười, vẻ mặt đầy trí tuệ: “Mấy ngày sau Ngũ Sắc Bảo Tháp sẽ mở ra, ngươi ta khẳng định là muốn đi vào, trong vòng một tháng, còn sợ không tìm được cơ hội sao? Một khi tìm được cơ hội, liền cho hắn một bài học khó quên, đến lúc đó hắn sẽ mất hết mặt mũi.”
“Liên thủ đánh hắn một trận?” Lôi Đình hơi có chút chần chừ, “Như vậy không được đâu? Lấy nhiều hiếp ít không phải tác phong của chúng ta.”
Tiêu Thần nói: “Hoặc là ngươi cũng có thể cùng hắn một mình đấu, ta phụ trách kiềm chế Huân Nhi, không cho nàng đến quấy rầy ngươi.”
Lôi Đình vừa nghe, nghiêm túc suy nghĩ một chút, vuốt cằm nói: “Ừm, như vậy rất tốt.” Hắn nặng nề vỗ vai Tiêu Thần nói: “Chuyện của Huân muội muội này liền do ngươi phụ trách, tên kia ta sẽ xử lý!”
“Ngươi đây là đồng ý hợp tác với ta rồi?” Tiêu Thần lộ ra nụ cười bí hiểm.
“Hợp tác một chút, người sư đệ này của ngươi đã mở lời, làm sư huynh đương nhiên phải phối hợp.” Lôi Đình cười ha ha, tâm tình cực kỳ sung sướng.
Tiêu Thần trầm mặt nói: “Lười tranh chấp chuyện sư huynh sư đệ với ngươi…”
Chỉ cần có thể luôn ở bên cạnh công chúa điện hạ là tốt rồi, còn sợ không có cơ hội gần thủy lâu đài sao? Còn về ngươi kẻ ngu xuẩn này. Loại bỏ ngoại địch là đủ rồi, còn lại không cần quan tâm.
Thương nghị thỏa đáng sau khi, hai người liền mỗi người một ngả, nghỉ ngơi dưỡng sức.
…
Từ sau đêm Lôi Đình tìm đến gây sự. Lại không người đến Nam Đấu Phong gây hấn.
Toàn bộ Tinh Thần Cung dường như đều đang bận rộn việc mở Ngũ Sắc Bảo Tháp, ngay cả Lam Huân cũng không đến tìm Dương Khai.
Hiếm có mấy ngày thanh nhàn, Dương Khai liền ở Nam Đấu Phong bế quan khổ tu, tiện thể luyện hóa ba viên Long Huyết Đan mà Kê Anh đã luyện chế.
Long Huyết Đan quả thực tuyệt vời, sau khi luyện hóa ba viên linh đan. Dương Khai rõ ràng phát hiện thể chất mình tăng lên một chút, tuy không nhiều lắm, nhưng đến trình độ của hắn, mỗi một chút tăng lên đều đáng quý.
Nếu như có thể có nhiều Long Huyết Đan hơn, nói không chừng có thể nâng thể chất lên tầng thứ cao hơn.
Đáng tiếc chỉ có ba viên mà thôi.
Đúng là công hiệu Long Huyết Đan có thể tinh khiết huyết thống Long tộc mà Kê Anh đã nói, Dương Khai không cảm giác được. Nghĩ đi nghĩ lại, mình cũng không phải Long tộc thật sự, chỉ là được Kim Thánh Long lực lượng bản nguyên mà thôi, công hiệu tinh khiết huyết thống Long tộc này tự nhiên không liên quan gì đến mình.
Sau năm ngày, Dương Khai vừa vặn luyện hóa xong viên Long Huyết Đan thứ ba. Cảm nhận thể chất tăng lên, còn đắm chìm trong vui sướng, liền nhận ra có người bay tới bên ngoài.
Chốc lát, tiếng của Lam Huân liền truyền vào tai: “Dương sư huynh!”
Dương Khai đứng dậy, đi ra cung điện.
Lam Huân nói: “Hôm nay mở Ngũ Sắc Bảo Tháp, Dương sư huynh đã chuẩn bị kỹ càng chưa?”
“Không có gì cần chuẩn bị!”
“Vậy thì đi theo ta đi.” Lam Huân nói một tiếng, dẫn đường đi trước.
Ngũ Sắc Bảo Tháp, là một trong những nơi rèn luyện quan trọng nhất của Tinh Thần Cung, có thể nói là một bí cảnh quy mô cực kỳ to lớn, từ Hư Vương cảnh đến Đế Tôn cảnh. Võ giả ở mọi cấp độ đều có thể rèn luyện ở trong đó, nhận được lợi ích khó tưởng tượng.
Nghe đồn không gian được phong ấn trong Ngũ Sắc Bảo Tháp, là từng mảnh thế giới tan vỡ, vì lẽ đó võ giả ở trong đó có thể dễ dàng cảm ngộ Thiên Địa pháp tắc. Mặc dù là Thiên Địa pháp tắc tàn khuyết, nhưng lại dễ dàng hơn để tìm hiểu, có hiệu quả kỳ diệu đối với việc tu luyện của võ giả.
Sự tồn tại của Thần Du Kính, làm cho cường giả toàn bộ Thanh Dương Thần Điện ở phương diện sức mạnh Thần hồn vượt trội so với võ giả cùng cấp một đoạn, và sự tồn tại của Ngũ Sắc Bảo Tháp cũng có thể làm cho võ giả Tinh Thần Cung ở mặt hiểu biết Thiên Địa pháp tắc đi trước rất xa.
Cảm ngộ Thiên Địa pháp tắc càng sâu, tu vi võ giả càng tinh khiết hơn. Tu luyện cũng càng dễ dàng.
Có thể nói, Ngũ Sắc Bảo Tháp là một cái nền tảng của Tinh Thần Cung.
Chỉ có điều dù là Tinh Thần Cung, cũng không phải tùy tiện là có thể mở ra Ngũ Sắc Bảo Tháp, mỗi lần mở ra đều tiêu hao lượng lớn nhân lực vật lực, không chỉ cần mấy Đại Trưởng lão đồng thời ra sức, Thiên tài địa bảo tiêu hao của Thần Cung cũng nhiều vô số kể.
Về cơ bản, cứ ba năm Tinh Thần Cung mới mở ra một lần Ngũ Sắc Bảo Tháp, tuyển chọn đệ tử tiến vào.
Số lượng người vào cũng có hạn chế, đệ tử ở các cấp độ trong Thần Cung để có được cơ hội vào trong tu luyện, thường phải trước nửa năm tiến hành một cuộc võ quyết quy mô hoành tráng, đạt được thứ hạng nhất định mới có tư cách vào Ngũ Sắc Bảo Tháp.
Lần này Ngũ Sắc Bảo Tháp mở ra, đã định sẵn là nửa năm sau.
Chỉ có điều vì có Dương Khai, nên không thể không trước thời hạn.
Đương nhiên, nếu Tinh Thần Cung nhất định phải nửa năm sau mới mở ra, Dương Khai cũng không vội, chỉ có thể chậm rãi chờ, chỉ có điều Thần Cung là Định Hải Thần Châm của Nam Vực, từ trước đến giờ nhất ngôn cửu đỉnh, tự sẽ không làm điều tự tổn danh dự.
Lần này mở ra trước thời hạn, làm cho Tinh Thần Cung tiêu hao nhân lực vật lực tăng lên gấp mấy lần.
Ngũ Sắc Bảo Tháp Dương Khai đã vào một lần, năm đó khi mới đến Phong Lâm thành, Tiêu Vũ Dương đã từng mở ra lối vào từ xa, cho phép tất cả võ giả Hư Vương cảnh ở Phong Lâm thành vào trong rèn luyện.
Dương Khai được không ít lợi ích, có thể nói là ký ức không phai về bí cảnh thần kỳ này.
Hắn sở dĩ chọn vào Ngũ Sắc Bảo Tháp rèn luyện một tháng, mà không chọn hỏi Đại Đế ba vấn đề, cũng là vì có kinh nghiệm lần trước.
Trong Ngũ Sắc Bảo Tháp, tràn ngập lượng lớn Thiên địa pháp tắc tan vỡ, không chỉ có trợ giúp lớn lao cho việc tu luyện của hắn, mà còn có công năng hoàn thiện cho Huyền Giới Châu.
Huyền Giới Châu tuy tự thành một phương tiểu Thiên Địa, nhưng Thiên Địa pháp tắc trong đó vẫn luôn không hoàn chỉnh, Dương Khai có nó bao nhiêu năm, nhưng vẫn không có cơ hội chữa trị, lần trước ở Ngũ Sắc Bảo Tháp, Huyền Giới Châu đã hấp thu không ít Thiên Địa pháp tắc tan vỡ, làm cho toàn bộ Tiểu Huyền Giới hoàn thiện không ít.
Sau đó ở Toái Tinh Hải, Huyền Giới Châu lại hấp thu lượng lớn bản nguyên tan vỡ, càng tiến tới hoàn mỹ.
Nếu như lần này có thể hấp thu đủ lượng Thiên địa pháp tắc tan vỡ trong Ngũ Sắc Bảo Tháp, thậm chí hấp thu được lực lượng pháp tắc hoàn chỉnh, Huyền Giới Châu có khả năng rất lớn sẽ hoàn toàn hoàn mỹ.
Huyền Giới Châu hoàn mỹ, đó chính là một mảnh Thiên Địa thật sự, không khác gì Thiên Địa lớn như Tinh Giới, có lẽ có thể mang đến diệu dụng không tưởng tượng được!
So với việc hỏi Đại Đế ba vấn đề, Dương Khai càng muốn để Huyền Giới Châu có được cơ hội này.
Chuyện này đối với việc hắn tìm hiểu sức mạnh Thiên Địa vĩ đại trong tương lai, vấn đỉnh vị trí Đại Đế có ý nghĩa khó tưởng tượng.
Lần trước ở Phong Lâm thành, Tiêu Vũ Dương liên hợp mấy vị Đế Tôn cảnh, chỉ là từ xa mở ra lối vào để cùng nhau vào Ngũ Sắc Bảo Tháp mà thôi, Dương Khai cũng không nhìn thấy thực thể Ngũ Sắc Bảo Tháp.
Nhưng lần này lại may mắn được tận mắt nhìn thấy.
Ngũ Sắc Bảo Tháp đúng là một tòa tháp, cao vút mây, năm màu chảy màu sắc, toàn thân tỏa ra khí tức cực kỳ huyền diệu.
Khi Lam Huân dẫn Dương Khai đến nơi này, phát hiện gần Ngũ Sắc Bảo Tháp đã tụ tập không ít người, hơn một ngàn người.
Trong số hơn ngàn người này, từ Phản Hư cảnh đến Đế Tôn cảnh đều có, hơn nữa bất kể tu vi thế nào, mỗi người đều khí tức trầm ổn, rõ ràng đều là những tài năng trụ cột của Tinh Thần Cung trong tương lai.
Hơn ngàn người này, chính là những đệ tử lần này muốn vào Ngũ Sắc Bảo Tháp rèn luyện.
Khi hai người đến, hơn một ngàn ánh mắt chú ý dõi theo, mỗi một đệ tử Tinh Thần Cung nhìn Lam Huân, bất kể nam nữ đều lộ ra vẻ si mê, khi quay đầu nhìn về phía Dương Khai, vẻ ghen tị đố kỵ căm hận không phải trường hợp cá biệt, sự tương phản cực kỳ rõ ràng.
Ánh mắt của hơn ngàn người này Dương Khai không để ý, đúng là mấy đạo ánh mắt sắc bén bức người khác, khiến hắn không thể không nghiêm túc đối phó.
Trước Ngũ Sắc Bảo Tháp, bốn người đứng sóng vai, khí tức sâu thẳm như biển, tựa hồ bốn cây trụ chống trời đứng ở đó.
Bốn người này, chính là Tứ Đại Trưởng lão của Tinh Thần Cung hiện giờ.
Dương Khai nhận ra Tiêu Vũ Dương và Tiết Chính Mậu cũng ở trong số đó, hai người còn lại đều là ông lão, một người hồng hào mặt mày, thân hình khôi ngô, một người tóc trắng xóa, hình ảnh quắc thước.
Tiêu Vũ Dương hướng về Dương Khai khẽ vuốt cằm, còn Tiết Chính Mậu, người đã bị thiệt thòi dưới tay Dương Khai, hừ một tiếng nhàn nhạt.
“Người này chính là Dương Khai?” Ông lão mặt mày hồng hào, thân hình khôi ngô nhìn Dương Khai hỏi.
Tiêu Vũ Dương nói: “Vâng, hắn chính là Dương Khai!”
“Đúng là rồng trong loài người, bất quá chỉ có tu vi Đế Tôn nhất tầng cảnh, sao có thể làm tổn thương Tiết sư đệ?” Ông lão khôi ngô nhíu mày.
Tiết Chính Mậu vẻ mặt có chút không tự nhiên, mở miệng nói: “Tiểu tử này tinh thông không gian thần thông, sư đệ nhất thời không chú ý, bị hắn đánh lén thành công.”
Hắn dù sao cũng là cường giả Đế Tôn tam tầng kính, bị hậu bối như Dương Khai làm tổn thương, trên mặt thực sự có chút không chịu nổi.
“Tuy là đánh lén, cũng cực kỳ không tầm thường.” Ông lão khôi ngô khẽ vuốt cằm.
“Đại Trưởng lão cũng quá đề cao hắn.” Tiết Chính Mậu đầy vẻ không cam lòng, “Thật sự đối đầu, lão phu trong vòng ba chiêu lấy mạng hắn.”
Ông lão khôi ngô, cũng chính là Đại Trưởng lão Tinh Thần Cung, Lôi Hồng, được xưng là người số một ở Nam Vực trong Đế Tôn.
Lôi Hồng ha ha cười nói: “Không phải lão phu đánh giá cao hắn, chỉ là ngươi quên Đàm Quân Hạo chết thế nào sao?”
Tiết Chính Mậu hừ nói: “Tin tức không phải nói bên cạnh tiểu tử này lúc ấy có một vị Yêu Vương sao? Đàm Quân Hạo chắc chắn chết dưới tay Yêu Vương đó, liên quan gì đến hắn đâu!”
Lôi Đình lắc lắc đầu, không nói thêm gì nữa, biết Tiết Chính Mậu đối với Dương Khai này khá là có thành kiến, nói thêm gì nữa nói không chừng sẽ thẹn quá hóa giận, đều là đồng môn, đều là trưởng lão Thần Cung, không cần thiết kích thích hắn nữa.
Bất quá có thể làm tổn thương người trẻ tuổi Đế Tôn tam tầng kính, quả thực rất lâu rồi chưa gặp phải.
Tiêu Vũ Dương liếc nhìn Dương Khai, lại liếc nhìn Tiêu Thần, cảm thán thở dài.
Tuy hắn cảm thấy con trai mình cũng coi như không tầm thường, nhưng so với Dương Khai, dường như lại có chút thua kém. (~^~)
———
Mọi người đánh giá tốt để converter có thêm động lực nha ^^